Phúc Tử Minh đẩy cửa phòng bệnh bước ra, lại nhìn thấy Lục Hạo Hiên đang ngồi ở ghế chờ bên ngoài hành lang. Nghe tiếng mở cửa phòng cậu theo bản năng ngẩng đầu nhìn, nhận ra hắn liền đứng dậy.
- À, tôi nấu một ít cháo tới cho Tư Truy nhưng sợ cậu ấy chưa dậy nên không dám vào.
Phúc Tử Minh nhìn Hạo Hiên một cái, sau đó không được tự nhiên lảng tránh ánh nhìn sang chỗ khác, ậm ừ.
- Ừ, Tư Truy dậy rồi. Cậu vào đi.
Lục Hạo Hiên mím môi, nhìn Phúc Tử Minh hỏi.
- Anh định đi đâu à?
Nhìn không có vẻ như hắn sẽ tới công ty, mà Hạo Hiên càng không nghĩ đến hắn sẽ tới công ty. Phúc Tử Minh gật đầu.
- Tôi có chút chuyện.
Hai người im lặng một khoảng, không khí chưa bao giờ cảm thấy gượng gạo như vậy. Phúc Tử Minh nói.
- Vậy... tôi đi.
Lục Hạo Hiên gật đầu.
- Ừ.
Phúc Tử Minh bước qua cậu bỏ đi, Lục Hạo Hiên mím môi xách hộp cháo đi vào trong phòng. Du Tư Truy đang ngồi trên giường phòng bệnh đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe tiếng mở cửa liền quay đầu. Thấy Hạo Hiên cậu cũng không tỏ ra ngạc nhiên, chỉ ôn thuận cười.
- Cậu tới à? Lâu rồi không gặp.
Hạo Hiên nhìn thấy nụ cười của cậu, theo bản năng cũng cười. Tuy rằng theo quan hệ họ hàng Tư Truy là em họ của Hạo Hiên nhưng khi nói chuyện với cậu, Tư Truy không hề dùng kính ngữ. Dù sao Hạo Hiên cũng không mấy để tâm tới chuyện này.
- Tôi nấu cho cậu ít cháo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-nam-giu-trai-tim-2/1782842/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.