Cuối cùng đến buổi sáng ngày hôm sau Phúc Tử Minh cũng phải tuân lệnh lão mẹ đại nhân tới đón Lục Hạo Hiên. Khu nhà của cậu không hẳn là ở một vùng ngoại ô nhưng khá khuất so với trung tâm thành phố tấp nập. Nó đơn giản là một quán ăn gần khu công nghiệp, khách đến đa số đều là công nhân thuộc tầng lớp trung bình. Khi Phúc Tử Minh tới nơi cũng là vừa qua giờ ăn sáng, khách đã vãn hơn nhiều, mẹ Lục đang dọn đồ vào trong. Nhìn thấy hắn bà liền mừng rỡ chạy tới.
- Tử Minh tới chơi à?
Phúc Tử Minh vội cúi đầu chào.
- Vâng, chào mẹ.
Nhìn mẹ Lục tươi cười như vậy, Phúc Tử Minh cũng đoán ra được chắc Lục Hạo Hiên chưa nói với bà chuyện hai người bọn họ hôm qua cãi nhau.
Ở trong quán vẫn còn sót lại vài người khách quen, đều là hàng xóm thân thuộc. Nhìn thấy chàng trai tuấn tú, ăn mặc chỉnh tề trước mắt không khỏi hiếu kỳ ghé tai nhau xì xầm to nhỏ. Mẹ Lục nhân dịp này càng thêm tự hào, muốn khoe với hàng xóm một chút liền kéo tay hắn lại gần.
- Các bà coi, đây là con rể tôi đấy.
Phúc Tử Minh tuy có chút không được tự nhiên nhưng vẫn lịch sự cúi chào từng người một. Các thím lần đầu tiên nhìn thấy chàng trai anh tuấn lại lịch sự như vậy không khỏi xuýt xoa, cười nói tấm tắc khen ngợi. Lại lân la kéo tay Phúc Tử Minh ngồi xuống chuyện trò.
Hắn nhìn một bàn đầy dầu mỡ không được sạch sẽ cho lắm thoáng nhíu mày nhưng bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-nam-giu-trai-tim-2/1782811/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.