Sáng hôm sau, khi Fraser Munro tới gặp Danny tại phòng của anh, ông tìm thấy thân chủ của mình đang mặc áo ngủ ngồi xếp bằng trên sàn nhà, xung quanh bày bừa những tờ giấy, một chiếc laptop và một chiếc máy tính. 
“Rất xin lỗi đã làm phiền ông, Sir Nicholas. Tôi có thể quay lại sau được không?” 
“Không, không,” Danny vừa nói vừa đứng dậy, “mời ông vào.” 
“Tôi chắc ông đã ngủ ngon?” Munro nói trong khi nhìn xuống đống giấy đang bày bừa trên sàn. 
“Tôi thậm chí còn không lên giường,” Danny thừa nhận. “Tôi đã thức cả đêm qua để kiểm tra đi kiểm tra lại các con số.” 
“Vậy ông đã trở nên thông thái hơn chưa?” Munro hỏi. 
“Tôi hy vọng là vậy,” Danny nói, “vì tôi có cảm tưởng Gene Hunsacker chẳng hề phải mất ngủ để tự hỏi cả bộ sưu tập này đáng giá bao nhiêu.” 
“Vậy ông đã có ý tưởng nào...?” 
“Xem đây,” Danny nói, “bộ sưu tập bao gồm hai mươi ba nghìn một trăm mười một con tem, được mua về trong một khoảng thời gian hơn bảy mươi năm. Ông nội tôi đã mua con tem đầu tiên của mình vào năm 1920 khi mười ba tuổi, và ông tiếp tục sưu tập cho tới năm 1998, chỉ vài tháng trước khi qua đời. Tổng cộng, ông đã bỏ ra mười ba triệu, bảy trăm hai mươi chín nghìn bốn trăm mười hai bảng.” 
“Không lạ khi Hunsacker nghĩ đó là bộ sưu tập quý giá nhất thế giới,” Munro nói. 
Danny gật đầu. “Một số con tem thuộc loại hiếm đến khó tin. Có thể kể ra con tem mệnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-mao-danh/2843954/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.