Alex đến tòa và ngồi vào ghế chỉ lúc mười giờ kém năm sáng hôm sau. Pearson chào anh bằng một nụ cười ấm áp. Phải chăng ông ta đã tha thứ cho anh tội vô lễ, hay đơn giản là tự tin về kết quả? Trong lúc chờ bồi thẩm đoàn đến, hai người tán gẫu với nhau về hoa hồng, môn cricket (bóng gậy) thậm chí cả việc ai có khả năng trở thành Thị trưởng London nhất, nhưng không một lời về những gì đã diễn ra căng thẳng đến từng phút trong hai tuần vừa qua.
Những phút chờ đợi đã thành giờ. Một giờ chiều mà vẫn không thấy bóng dáng bồi thẩm đoàn, ngài thẩm phán quyết định cho mọi người một tiếng ăn trưa. Pearson lên Bar Mess trên tầng thượng dùng bữa, còn Alex đi lại ở hành lang ngoài phòng xử án số bốn. Bồi thẩm đoàn trong các vụ án giết người ít khi bỏ ra dưới bốn tiếng để đạt được kết luận, bố anh đã nói thế qua điện thoại sáng nay, vì họ sợ bị cho là không nghiêm túc thực hiện trách nhiệm của mình.
Bốn giờ tám phút, bồi thẩm đoàn đã ngồi đầy đủ ở vị trí của mình và lần này Alex nhận thấy biểu hiện của họ đã từ trống rỗng trở thành ngạc nhiên. Ngài thẩm phán Sackville không có cách nào hơn ngoài việc cho họ về nghỉ ngơi đêm tiếp theo.
***
Sáng hôm sau, Alex chỉ phải đi lại ngoài hành lang đá hoa có hơn một tiếng trước khi người gác tòa đột ngột từ phòng xử án đi ra và hô to, “Bồi thẩm đoàn đang tới phòng xử án số bốn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-mao-danh/2843888/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.