Sau khoảng thời gian tuyệt vọng ấy, cuối cùng tinh thần của Lam Hạ cũng khá lên được một chút, đương nhiên không phải nói quên thì sẽ lập tức quên được. Cậu vẫn nhớ anh hay nói đúng hơn là rất nhớ, chỉ là nỗi nhớ ấy đã bị cậu đè nén thật chặt vào bên trong, không cho một ai biết được. Do nghỉ quá số ngày quy định, cậu phải quay trở lại trạng thái bình thường, nhưng cũng chỉ có cậu mới biết bản thân có thật sự ổn hay không.
Anh với cậu đều đang làm cùng công ty, đúng hơn là công ty cậu đang làm việc là của Lâm gia, hiện nay do bố anh làm tổng giám đốc, còn Lâm Trạch Minh thì làm giám đốc. Tuy hai người chung công ty nhưng lại không chung bộ phận nên cũng không dễ dàng gì mà gặp nhau nên khiến cậu yên tâm hơn phần nào. Mà dù có gặp thì Chu Lam Hạ cũng sẽ bằng mọi cách để tránh né.
Hôm nay đi làm, theo dự định ban đầu cậu sẽ nộp giấy nghỉ việc, nhưng muốn nộp giấy phải đưa cho cấp cao nhìn rồi ký giấy. Cấp cao ở đây chính là giám đốc của công ty - Lâm Trạch Minh. Mới gặp đã tránh mặt, thử hỏi làm sao cậu có bản lĩnh mà đứng trước mặt bắt chuyện chứ.
Ngày hôm đó đi làm, anh không làm phiền cậu, cậu không gặp mặt anh, chỉ vỏn vẹn sau một tuần đã như hai người xa lạ, tưởng chừng họ đã không còn một chút ký ức của quá khứ. Anh như người khác, một người dù có mơ cậu cũng không muốn gặp, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-luy-tinh-bi-ton-thuong/2918422/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.