Dù mục đích của bản thân đã đạt, hắn vẫn dửng dưng vô ý, chỉ chậm rãi nhận lấy ly mì từ cậu. Chu Lam Hạ rất tinh tế, cậu cố tình hướng phần thành ly mì đã ăn về phía mình để hắn không ăn trúng, phòng trường hợp hắn thấy khó chịu, chỉ là Lam Hạ thật không ngờ, hắn lại xoay phần thành cậu đã cố tình tránh cho hắn ăn phải, trực tiếp ăn rồi húp trong sự ngỡ ngàng của cậu.
- Vi...Vũ...
- Sao hả?
Vì một phần là nể sếp lớn, một phần cũng sợ hắn mất mặt mà tức giận lên mình, cậu cũng không dám lên tiếng, chỉ dám nghĩ mọi chuyện là vô tình rồi lúng túng cho qua.
- Dạ...dạ không có chuyện gì đâu.
- Hửm? Sao mặt cậu đỏ thế? Sốt à?
Hắn lấy tay sờ lên mặt cậu, bàn tay thô ráp trực tiếp sờ lên làn da mịn màng, lại khiến cậu càng thêm đỏ mặt. Theo bản năng cậu né mặt sang một bên, hắn liền nghĩ cậu không thích nên cũng rụt tay về. Tay kia trả cho cậu ly mì, khuôn miệng nở rộ hình bán nguyệt đầy ma mị trên gương mặt hắn, giọng nói dần trở thành liều thuốc kích thích bao vây Lam Hạ.
- Cảm ơn cậu, mì ngon lắm.
Chu Lam Hạ vội vàng cầm lại ly mì, không biết là do nước nóng hay hơi ấm từ bàn tay kia đã khiến cậu càng nóng hơn.
- Vậy nếu không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép đi trước.
Cậu hớt ha hớt hải chạy bán mạng, không để cho đối phương thấy sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-luy-tinh-bi-ton-thuong/2918404/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.