Chỉ có điều Chu Lam Hạ không biết, Hạ Vi Vũ từ đầu đến cuối đều quay đầu sang bên kia, nhưng ánh mắt hắn chưa bao giờ rời khỏi hình bóng cậu. Hắn âm thầm quan sát cậu từ trong bóng tối, phản chiếu lại nơi chiếc kính cửa sau của chiếc Rolls Royce, âm thầm nhìn thân thể đang không ngừng run rẩy vì cái lạnh, nhưng lại không dám mở miệng nói một lời với hắn. Nhìn cậu như vậy, ấn đường liền nheo lại, đến hắn cũng không hiểu sao trong lòng lại rất khó chịu.
Một mặt muốn xem thử thân thể gầy gò ấy có thể chịu đựng đến đâu, một mặt lại không kìm lòng được sự lo lắng của bản thân.
- Chiếc xe này rất đắt, cậu Hạ biết không?
Chu Lam Hạ giơ ánh mắt nghi hoặc lên nhìn đến phía hắn, nhưng thứ cậu nhìn thấy không phải là khuôn mặt hắn, mà chỉ là phần tóc cùng áo vest bị ướt mưa, hắn hoàn toàn chỉ quay đầu ra ngoài, nhưng lời nói cứ như ám chỉ cậu.
"Anh ta hỏi mình sao? Sao lại quay qua hướng đó? Bộ hướng đó có ai để anh ta hỏi à?"
- Hả? Anh hỏi tôi sao?
Hắn từ từ quay đầu sang cậu, đáp:
- Đúng, tôi là đang hỏi cậu đó.
Đối diện với ánh nhìn chằm chằm có phần kiểm soát của hắn, cậu gượng gạo quay sang hướng khác.
- Tôi biết.
- Vì xe rất đắt nên không có thiết bị nào dởm cả, kể cả máy sưởi.
Câu do dự hồi lâu, mãi mê suy nghĩ cũng không hiểu được ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-luy-tinh-bi-ton-thuong/2918401/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.