Lưu Tố Ngọc ngước lên nhìn hắn, sinh ra với tư cách là một tiểu thư của Lưu gia không cho phép cô khuất phục trước bất cứ ai. Bản thân cho dù có run sợ đến mấy, nhưng khi thân thể lấy đủ dưỡng khí và bình tĩnh, một lần nữa, cô vẫn đứng dậy, hiên ngang đứng song song với hắn.
Trong căn phòng nồng nặc mùi sát khí, khiến người ta không khỏi rùng mình khó thở. Nhưng có khó thở thì sao? Tôn nghiêm không cho phép cô tỏ ra nhún nhường yếu đuối trước đối phương. Hai đôi mắt nhìn chằm chằm nhau, kẻ tám lạng người nửa cân, kẻ khinh thường người giận dữ, không ai chịu thua trước ai.
Hắn không nói không rằng, một thân ngang tàn ngoảnh mặt quay đi. Một lần nữa, trở lại chiếc ghế quyền lực nhất tập đoàn Hạ thị, chỉ sau chức Chủ tịch mà hắn vẫn luôn hăm he muốn chiếm. Hai chân dài bắt chéo lại với nhau, đầu hắn đặt lên cánh tay gá, lên thành ghế, ánh mắt dần trở nên sắc bén, không còn ý khinh thường mà dần biến thành sự cảnh cáo dành cho kẻ không biết tôn ti trật tự.
Lưu Tố Ngọc vẫn cứ đứng chôn chân tại nơi ấy, ánh mắt như muốn một đao giết chết kẻ dám đạp đổ lên sự kiêu hãnh suốt 20 năm cô xây dựng, bàn tay vô thức nắm chặt đến mức đâm vào da thịt muốn cả rỉ máu tươi.
Chỉ có điều khiến người ta không ngờ, khuôn mặt vốn dĩ đầy lạnh lùng của Vi Vũ bỗng chốc nở nụ cười dịu dàng, lại đầy giả tạo. Đến Tố Ngọc cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-luy-tinh-bi-ton-thuong/2918383/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.