"Ting"
Là tiếng thang máy mở ra, ánh sáng từ bên trong chiếu rọi ra ngoài, xua tan hết bóng tối đang bao trùm lấy cậu. Bóng lưng quá đỗi thân thân thuộc đối với Lam Hạ, đôi mắt ướt lệ giơ lên, vô tình chạm vào ánh mắt đau đớn của hắn.
Cậu thật không hiểu sao hắn lại có ánh mắt kia nữa, người đau khổ là cậu, người than khóc là cậu, kẻ tàn tạ trước mắt hắn cũng là cậu, vậy tại sao bây giờ nhìn ánh mắt ấy lại thấy người đối diện còn đau đớn hơn cả bản thân vạn lần.
- Sao anh.....lại dùng ánh mắt đau đớn như vậy nhìn tôi?
Bị đối phương nhìn thấu, hắn liền quay sang nơi khác. Nói thì thật nực cười nhưng chính hắn cũng không biết. Không biết tại sao trái tim lại quặng thắt đến vậy, dưỡng khí cũng vì vậy mà trở nên bất ổn. Băng khoăn một lúc rồi bước ra khỏi thang máy, bàn tay thon dài kéo lấy cánh tay gầy gò, như cố kéo ra khỏi mớ hỗ độn đang dày vò Lam Hạ. Đem hết dịu dàng kiếp này trao cho cậu một cái ôm. Lam Hạ không khước từ, cậu chỉ đơn giản hưởng thụ cảm giác ấm áp khi ở trong lòng người mình hằng mong nhớ.
Cả tầng lầu không một bóng người, cả hai cũng im lặng khiến không gian bất chợt chìm vào tĩnh lặng khó tả, một lúc sau, hắn lên tiếng:
- Hạ Hạ à, thật xin lỗi vì đã làm em phải khóc.
Thang máy dần đóng lại, màn đêm lại một lần nữa bao phủ lấy người, nhưng lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-luy-tinh-bi-ton-thuong/2918380/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.