Ngày xửa ngày xưa...
Trong một khu rừng nhỏ có một tiểu hồ ly vô cùng xinh đẹp. Tiểu hồ ly ấy có đôi mắt to tròn như mắt nai, bộ lông vàng mượt thơm ngát như cỏ đầu thu. Chính vì tiểu hồ ly xinh đẹp lại ngây thơ hiền lành, nó rất được ba mẹ cưng chiều, lên ba tuổi vẫn không phải đi kiếm ăn, ngày ngày hết ăn rồi lại chơi, ung dung hưởng thụ khoái lạc trên đời... Thế nhưng theo tục lệ của tộc hồ ly, hồ ly tròn bốn tuổi phải rời nhà đi tìm ổ riêng. Tiểu hồ ly ngốc manh quên mất lời dặn dò của ba mẹ, sau khi rời khỏi hang liền rong chơi cả một buổi trời, chẳng màng đến thời gian..
Mặt trời lui dần sau ngọn cây, cái bụng tròn xoe của tiểu hồ ly sôi lên ùng ục. Nó nhìn quanh quất, đôi mắt long lanh chợt sáng rực lên. Phía xa kia là một cây dẻ to đùng, cành nào cành nấy đều trĩu trịt trái. Tiểu hồ ly ham ăn mặc kệ nguy hiểm, ba chân bốn cẳng chạy đến bên cây dẻ, trèo tót lên thân cây bằng những chiếc móng vuốt mũm mĩm, hí hửng chén hết trái dẻ này đến trái dẻ khác.
Căng da bụng thì phải chùng da mắt. Tiểu hồ ly ôm cái bụng trương phềnh nằm dài trên cành cây to nhất nghỉ ngơi. Gió mát hiu hiu ru nó vào giấc ngủ, tiểu hồ ly vô tư hoàn toàn không biết điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước.
-Aiii...
Tiểu hồ ly giật mình thức giấc, cả người lơ lửng trong không trung, cái đuôi bị nắm chặt lấy, giãy giụa thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-lao-ba/182497/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.