Nắng sớm tràn qua lớp rèm cửa mỏng tang tiến vào trong phòng không một chút kiêng kị, đem căn phòng tối om bừng sáng lên. Mặc kệ gió Đông hoành hành ngoài khung cửa, một tia nắng nghịch ngợm mân mê mi tâm thanh tú của thiếu niên trong giấc nồng, khiến cậu nặng nề tỉnh giấc. Cậu cựa mình trong ổ chăn ấm, cảm giác được cánh tay của ai đó siết chặt lấy eo mình liền bất giác mỉm cười, xoay người lại đối diện với y.
Gương mặt say ngủ hoàn mỹ tựa như thánh thần hiện tại chỉ cách cậu vài li, diễm lệ đến mức Ninh Dương không dám thở mạnh. Độ tinh xảo của sườn mặt cùng ngũ quan thanh thoát của người ấy mang đến cảm giác siêu thực chỉ có được trong những bức họa thời Leonardo. Ninh Dương đã từng đọc được một bài báo ca ngợi nhan sắc của Trạch Vũ, hình như y có gương mặt tỉ lệ vàng gì gì đó, cậu không thể nhớ rõ nhưng cũng phải hoàn toàn công nhận, dung nhan mê người của Trạch Vũ quả thật không thể xem thường. Chưa nói đến hình thể của y cũng vô cùng hoàn hảo, cơ bắp bao nhiêu năm tập luyện trong trạng thái thả lỏng vẫn nổi lên rõ ràng như những ngọn núi nhỏ, bờ eo săn chắc không có một chút mỡ thừa, một nửa chôn ở trong chăn vẫn tản ra khí thế bức người.
Ánh mắt của Ninh Dương lia xuống bên dưới, chạm đến nơi tượng trưng nam tính gờ lên bên dưới lớp chăn liền tự giác rụt về, truyền đến những trận nóng bừng trên hai má. Bao kí ức kích tình đêm qua ùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-lao-ba/182489/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.