Tất cả hòa hợp, tạo không gian góc tối góc sáng, đê mê, ma mị, huyền ảo, đủ để làm nổi bật hai làn da khác màu đang trần trụi trên giường.
Hết lần này qua lần khác, không rõ qua bao lâu, có lẽ là một, hai giờ sáng.
Khi thân thể Châu Thanh đã mệt nhừ, khóc lóc van nài Lục Hoài Nam.
Dùng chút nhân hậu chưa bị lột như quần áo rải đầy dưới sàn, anh tạm thời buông tha cô.
Ga giường cùng chăn đều không còn sạch, nói đúng hơn là ám tình, ái muội, không thể nằm nữa.
Lục Hoài Nam để cô lại trên giường nghỉ một lúc cho vơi bớt mồ hôi, tránh cảm lạnh. Anh tranh thủ vào phòng tắm tắm rửa, xả nước ấm.
Châu Thanh lặng thinh nhìn trần nhà, đầu óc lâng lâng như đang trôi giữa biển, nghĩ đến một điều không nên nghĩ.
Khi Lục Hoài Nam từ phòng tắm bước ra, cả người anh từ trên xuống dưới đều đã sạch sẽ, nửa trên trần, nửa dưới quấn khăn bông, ánh sáng từ phía bên ngoài cánh cửa hắt lại phía sau anh, hạt nước vương trên tóc, chạy dọc theo làn da ngăm, theo đó mà quyến rũ hơn.
Không công bằng!
“Em cũng muốn đi tắm.”
Châu Thanh nằm bất động trên giường, dùng ánh mắt khẩu cầu nhìn anh.
Vốn dĩ sắp đem Châu Thanh đi tắm rửa, đột nhiên cô làm nũng, anh lại muốn ghẹo: “Muốn tắm?”
“Ừm,” Nhiệt độ sau một hồi lăn lộn có khác thường, Châu Thanh bổ sung: “Nóng quá.”
“Muốn tắm thì em tự tắm, nói với anh làm gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khung-nguoi-dien/2522054/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.