Edit: quynhle2207—diễn đàn
Cằm của Mạc Doanh Doanh gắt gao tựa vào trên đôi vai rộng lớn của Tần Hoài, cô trợn tròn mắt, trong phòng của Tần Hoài chỉ mở một ngọn đèn mờ ảo ở ngay phía đầu giường, đang chiếu những tia ánh sang le lói trong căn phòng được trí theo phong cách Tây Âu này.
Bố cục của gian phòng này cùng với chỗ ở của Reagon tại trụ sở rất giống nhau, đều có giấy dán tường in những đóa hoa, đèn trang trí bằng thủy tinh trên trần nhà, xa hoa và cầu kỳ, thật khó để nắm bắt được. Cô yên lặng, nhưng trước mắt lại là một mảnh trống không, bất chợt lại hiện ra khung cảnh bờ biển với bãi cát trắng mịn ở Yokohama, dòng nước biển xanh đậm đang quay cuồng, còn có khuôn mặt xinh đẹp nhưng tái mét của Đỗ Tố đang từ từ nổi lên trên mặt nước biển.
Ánh mắt của người phụ nữ kia, cứ như vậy chăm chú nhìn thẳng vào cô, nhìn cô và Tần Hoài đang ôm chặt lấy nhau, dường như đang im lặng mà khiển trách cô, nhắc nhở cô, để cô biết được hạnh phúc này của cô đã dùng máu của cô ta để xây dựng nên.
Mạc Doanh Doanh hung hăng nhắm chặt mắt lại, sau đó lại mở ra, khuôn mặt kia đã biến mất không còn thấy nữa, chỉ có ngọn đèn mờ đang tỏa sáng trong đêm tối âm u tĩnh lặng trong tòa lâu đài.
Đầu ngón tay của cô trở nên lạnh giá, ôm lấy cổ anh: “Tần Hoài, em còn có việc vẫn chưa nói cho anh biết.”
Tần Hoài ôm cô đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-khong-theo-chet/2761009/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.