Đã ba giờ chiều, vẫn không thấy bóng dáng của Dị Quân hay Dị Lương Tân ở khu nhà kho bỏ hoang. Tần Lỗi nghe báo cáo đó liền cho người đến nhà Dị Quân thì biết được anh ta không có nhà.
“Vậy là Dị Quân đã ra khỏi nhà nhưng không đến khu nhà kho bỏ hoang.” Tần Lỗi tổng kết lại.
“Thế anh ấy đã đi đâu được?” Trần Lệ Mẫn thắc mắc.
“Cô thử gọi điện cho cậu ấy đi.” Tần Lỗi nói.
Trần Lệ Mẫn lập tức làm theo lời ông.
“Không liên lạc được với Dị Quân.” Cô nói.
“Xem ra tôi đã quá sơ suất rồi. Hẳn Dị Lương Tân đã thay đổi địa điểm gặp mặt, bây giờ chắc họ đã gặp nhau rồi.” Tần Lỗi khó chịu nói.
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Trần Lệ Mẫn tỏ ra lo lắng.
“Phải mau chóng tìm kiếm trên diện rộng thôi, không thể nấp trong tối được nữa rồi.” Tần Lỗi trả lời Trần Lệ Mẫn cũng như ra lệnh cho cấp dưới.
Dị Quân nhìn quanh phòng thí nghiệm “Nơi đây cũng hiện đại không khác gì chỗ cũ, xem ra tổ chức có nguồn lực rất lớn nhỉ?”
Trên bàn giải phẫu là một cái xác đang trong quá trình giải phẫu. Dị Lương Tân mở một tủ tài liệu ra “Trong đây là những tài liệu về quá trình nghiên cứu hiện tại, con hãy vừa đọc vừa làm việc cùng ba sẽ nhanh chóng bắt kịp tiến độ thôi.”
“Phòng nghiên cứu này được thiết kế để có thể vừa làm việc vừa ở nên khá thoải mái, thức ăn thì tôi sẽ mang đến cho hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoi-sinh-nguoi-chet/3355007/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.