Phùng Hưng đã tự kết liễu đời mình,chuyện nội gián tới đây chấm dứt,tất cả quay về căn cứ sau một ngày với biết bao chuyện xảy ra,mỗi người mang một tâm trạng khác nhau rời đi.
Bệnh Viện.
Giờ này cũng đã khuya rồi,Mẫn Mẫn tỉnh dậy,cô mở mắt ra người đau vô cùng,đau nhất là phía sau lưng,cô tua lại đoạn phim trong đầu,cô nhớ rồi mình đã bị sát thủ bắn vào lưng.
Mẫn Mẫn nhìn xuống bàn tay ấm áp của cô,là do Nhật Hạo đang nắm nó trong tay anh,Nhật Hạo ngủ gật ngay bên giừơng bệnh của cô,tay anh nắm chặt tay cô.
Mẫn Mẫn cử động ngón tay,Nhật Hạo nhạy bén tĩnh ngủ liền.
Nhật Hạo mở mắt ra,trước mắt anh là người con gái anh yêu đang nhìn anh chìu mến,gương mặt tuy có nhợt nhạt nhưng vẫn rất xinh đẹp.
" Mẫn,em tĩnh rồi,để anh gọi Mạnh Nguyên đến kiểm tra cho em"
Nói với cô xong anh liền lấy điện thoại gọi cho Hà Mạnh Nguyên,Nhật Hạo muốn biết chắc là Mẫn Mẫn đã bình thường nên anh có phần nôn nóng.
" Hạo,em muốn uống nước"
Mẫn Mẫn nói rất nhỏ,vết thương làm cô đau.
" Để anh lấy nước cho em"
Nhật Hạo đứng lên đi lại bàn lấy nước cho Mẫn Mẫn, không để cô phải ngồi dậy,anh dùng muỗng đút từng muỗng cho cô uống.
Cảnh tượng ngọt ngào được Mạnh Nguyên và Vũ Hạ chiêm ngưỡng.
Hà Mạnh Nguyên trêu chọc một tí:
" Hàn thiếu gia chăm vợ kỹ quá"
" Mau đến khám cho cô ấy đi,ở đó mà nói nhãm"
Nhật Hạo thúc giục Mạnh Nguyên.
Mẫn Mẫn ngại ngùng vời lời châm chọc của Mạng Nguyên.
Vũ Hạ cười lắc đầu,Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-yeu-em/1847113/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.