Sau 3 giờ cuộc phẫu thuật đã xong,Hà Mạnh Nguyên từ phòng phẫu thuật bước ra,Hàn Nhật Hạo khẩn trương hỏi:
" Thành công đúng không"
" Thành công"
Hà Mạnh Nguyên hiểu Hàn Nhật Hạo đang nóng lòng,anh nhanh chống nói ra hai chữ mà Hàn Nhật Hạo mong chờ nhất.
" Cô ấy đang ở phòng hồi sức,cậu có thể vào được rồi"
Hà Mạnh Nguyên nói xong Hàn Nhật Hạo gật đậu nhẹ rồi chạy thật nhanh về phòng hồi sức với Mẫn Mẫn.
Hàn Nhật Hạo tiến đến ngồi gần Mẫn Mẫn, tay anh nhẹ nhàng nắm tay cô cất lên lời:
" Mẫn Mẫn,anh sẽ không để người hại em sống yên"
Hàn Nhật Hạo đang nghĩ nhân từ với kẻ thù chính là tự hại thân mình,anh phải triệt tiêu cả gốc lẫn rễ như vậy sẽ không ai làm hại Mẫn Mẫn của anh nữa.
Do tác dụng của thuốc mê chưa hết,Mẫn Mẫn vẫn chưa tỉnh lại được.
Hàn Nhật Hạo không có ý định để người của Tôn gia biết chuyện Mẫn Mẫn bị thương,anh không muốn làm hỏng kế hoạch bắt Lưu Huy của mình.
Nơi Hạ Hoa bị giam giữ.
Hạ Hoa nảy ra ý tưởng bỏ trốn,Hạ Hoa nghĩ thầm cô không thể ở đây chờ chết được.Hạ Hoa kêu lớn:
" Có ai không,tôi đau bụng quá,làm ơn giúp tôi với"
Không ai lên tiếng,Hạ Hoa vẫn tiếp tục kêu lớn:
" Cứu tôi,đau chết tôi mất"
" Cứu tôi"
" Đau quá đi"
Tiếng la ầm ỉ của Hạ Hoa làm bọn thuộc hạ của Vương Ký cảm thấy thật phiền phức,bọn chúng đi vào hét vào mặt Hạ Hoa.
" Con điên này la hét cái gì chứ"
" Anh gì ơi,tôi đau bụng,làm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-yeu-em/1847109/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.