Chương trước
Chương sau
Hàn Nhật Hạo đã chuẩn bị đủ lực lượng để đấu trí với bọn hacker.
" Trận này không đơn giản,chuẩn bị trực chiến 24/24 sẵn sàng đấu với bọn chúng".
" Tôi về trước đây,đi lâu tên nội gián lại làm loạn à".
Lục Vĩnh Kỳ giọng nói có chút không mấy hài lòng vì chưa lôi được tên nội gián ra ánh sáng.
Lục Vĩnh Kỳ trở về căn cứ,theo lời Hàn Nhật Hạo nói anh ta liên lạc ngay với Nhậm Thiếu Thiên.
" Nhậm tổng anh cần chuẩn bị một chút,đặc biệt chú ý đến Hạ Hoa,họ có thể ra tay từ cô ấy".
Bên kia Nhậm Thiếu Thiên cũng nhanh chống đáp lại:
" Mục đích của họ là gì Lục tổng đã biết chưa"
" Không rõ,nhưng không thể bỏ qua ý nghĩ bọn chúng muốn thâu tóm hết thành phố A này".
Lục Vĩnh Kỳ thật muốn phát điên khi chưa tìm được mục đích của kẻ thù,không biết người trong bóng tối là ai.
" Tôi sẽ cho người theo sát cô ấy"
Nhậm Thiếu Thiên phần lo cho Nhậm Thị,phần lại lo cho vợ sắp cưới,anh chỉ còn duy nhất Hạ Hoa là người thân hiện tại,gia đình anh 20 năm trước trong một đêm đã bị giết hết.Nhậm Thiếu Thiên chưa tìm ra được nguyên nhân cái chết của gia đình anh.
Cuộc nói chuyện giữa Lục Vĩnh Kỳ và Nhậm Thiếu Thiên kết thúc.Lục Vĩnh Kỳ trầm tư suy nghĩ sâu chuỗi lại:Lục Thị,Nhậm Thị,Triệu Thị,Cao Thị phải có một điểm chung gì đó,không đơn giản chỉ là thâu tóm.
Lục Vĩnh Kỳ bắt đầu cảm thấy đầu hơi đau, anh dùng tay lay hai bên thái dương,cố gắng bình tâm lại.
Phía Hàn Nhật Hạo anh đang cài thiết bị bảo mật cấp cao,anh nghĩ Hàn Thị là con mồi béo bở của bọn chúng.Không được lơ là cảnh giác,luôn phòng thủ chờ phản công.
Bọn người này đúng là không đơn giản,nhất định phải có thế lực đen đứng phía sau,chúng mới dám làm loạn,một lúc xâm nhập vào nhiều máy chủ của các công ty như vậy,đề cao cảnh giác vẫn là thượng sách,Hàn Nhật Hạo nghĩ thầm như vậy.
Cắt đi dòng suy nghĩ của Hàn Nhật Hạo là tiếng gõ cửa từ bên ngoài,cốc cốc cốc
" Vào đi"
Cảnh Hy mở cửa mời Nhậm Thiếu Thiên vào.
Hàn Nhật Hạo và Nhậm Thiếu Thiên có mối quan hệ hợp tác khá tốt,vừa nghe Nhậm Thiếu Thiên đến Hàn Nhật Hạo phần nào hiểu lý do vì sao nên cũng rất thông cảm.
" Chào Nhậm tổng"
" Xin chào chủ tịch Hàn "
Nhậm Thiếu Thiên lịch sự chào lại.
Cả hai cùng ngồi xuống sô pha,vẻ mặt của Nhậm Thiếu Thiên lộ rõ sự lo lắng,mở lời trước:
" Chắc anh đã biết chuyện Nhậm gia vào 20 năm trước"
" Tôi có nghe nói,Nhậm tổng anh là đang lo lắng cho vợ sắp cưới"
Hàn Nhật Hạo hiểu nỗi lo của Nhậm Thiếu Thiên,hoàn toàn thông cảm,thêm phần Hạ Hoa lại là bạn thân của Mẫn Mẫn.
Nhậm Thiếu Thiên từ tốn đáp lại:
" Nói ra thật xấu hổ,tôi là đang hèn nhát sợ sệt,sợ mất đi người thân thêm một lần nữa,tôi có thể mất Nhậm Thị cũng không muốn mất cô ấy,nhưng tôi nghĩ bọn họ không đơn giản muốn có Nhậm Thị,còn có lý do sâu xa mà tôi chưa tìm ra được,tôi có linh cảm chuyện lần này liên quan đến Nhậm gia 20 trước"
Hàn Nhật Hạo sau khi nghe Nhậm Thiếu Thiên nhắc đến chuyện xưa anh nhớ đến thông tin khi điều tra Tôn Nghi Trân,ngày Mẫn Mẫn mất tích trùng ngày với Nhậm gia xảy ra chuyện không may.
" Nhậm tổng có biết Tôn gia không"
Nghe Hàn Nhật Hạo nhắc đến Tôn gia Nhậm Thiếu Thiên có chút ngạc nhiên không hiểu vì sao anh lại hỏi như vậy.
" Ý anh là Tôn gia mà có cô con gái mất tích"
" Đúng"
Nhậm Thiếu Thiên đến để nhờ giả nên cũng không có gì để giấu.
" Chú Tôn ngày trước là bạn chơi chung từ nhỏ của ba tôi,sau này lại có chung chuyện làm ăn,khi Tôn phu nhân mang thai song sinh biết được là con gái,hai gia đình đã có hôn ước tôi sẽ kết hôn với con gái lớn của họ"
Hàn Nhật Hạo vẫn im lặng châm trú nghe tiếp.
" Khi đó tôi được 6 tuổi,nhưng mọi thứ đã thay đổi sau một đêm,cái ngày mà Tôn phu nhân sinh con cũng là ngày mà Nhậm gia chìm trong biển máu,chú Tôn vì cứu tôi cũng đã bị thương không ít"
Nhậm Thiếu Thiên ánh mắt đau thương hiện lên rõ,Hàn Nhật Hạo thông cảm tay cầm ly rượu mà Cảnh Hy mang ra từ lúc nảy đưa cho Nhậm Thiếu Thiên.
" Nhậm tổng phải thật bình tỉnh mới tìm ra được cách giải quyết"
Hàn Nhật Hạo điềm đạm nói với Nhậm Thiếu Thiên.
Nhậm Thiếu Thiên sau khi uống cạn ly rượu lại tiếp tục:
" Sau ngày đó tôi theo chú tôn ra nước ngoài,tôi được học cách kinh doanh từ chú ấy,năm 18 tuổi tôi về nước gầy dựng lại một Nhậm Thị hoàn toàn mới,tìm lại người gây ra đau thương cho Nhậm gia năm xưa,nếu không có Tôn gia giờ đây không có tôi như bây giờ".
Hàn Nhật Hạo có điều vẫn chưa hiểu:
" Vậy còn hôn ước với con gái lớn Tôn gia"
Nhậm Thiếu Thiên biết Hàn Nhật Hạo muốn nói gì:
" Cô ấy là Tôn Nghi Trân vì từ nhỏ chúng tôi sống cùng một mái nhà,xem nhau như anh em,em ấy luôn gọi tôi là anh hai,vì thế hôn ước được chú Tôn giải trừ,chú ấy thật sự là một người rất tốt".
" Chú ấy về nước rồi,chú hẹn tôi tối hôm nay đến nhà ăn cơm".
Hàn Nhật Hạo nghe đến đây có chút hào hứng,cảm thấy ba vợ thật tuyệt,bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại sâu sắc quá.
Hàn Nhật Hạo chưa nói gì Nhậm Thiếu Thiên lại lên tiếng hỏi:
" Sau chủ tịch Hàn lại hỏi về Tôn gia"

Hàn Nhật Hạo quay về dáng vẻ điềm nhiên của một Hàn chủ tịch thường ngày,dùng lời nói chắc nịch nói với Nhậm Thiếu Thiên.
" Tôi sẽ nhanh chống cho Nhậm tổng câu trả lời sau khi điều tra xong,tôi không hề muốn bất sự cố nào tiếp tục xảy ra với Nhậm tổng và Tôn gia".
Lời nói của Hàn Nhật Hạo khiến Nhậm Thiếu Thiên có chút hoang mang,không hiểu sao Hàn Nhật Hạo lại đồng ý giúp đỡ nhanh như vậy.Nhậm Thiếu Thiên lại nghĩ chắc vì quan hệ hợp tác giứ đôi bên,lòng thầm cảm kích Hàn Nhật Hạo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.