Chương trước
Chương sau
Tiêu Dĩ Thư và Lê Cẩn đều không biết đến đủ loại tin đồn trong công ty, thế nhưng Kiều Lạc thì có biết, anh vừa nghe xong đã đen sì cả mặt, có điều anh vẫn nhắc nhở Lê Cẩn, để Lê Cẩn làm sáng tỏ mọi chuyện.
“Tôi nói này, hai người cũng giỏi quá đi mất, một người thì ở bên ngoài bị nói là một kẻ cặn bã hoa tâm phong lưu đùa giỡn tình cảm của người khác, một người thì ở trong công ty bị nói là một kẻ tâm cơ câu tam đáp tứ đi ngoại tình.” Kiều Lạc không còn biết nói gì. “Thật đúng là tuyệt phối!” Nói xong thì cúp điện thoại, hai ngày nay thật sự là trong công ty bận muốn chết luôn, anh kết hôn thì giao hết mọi việc cho tôi, có để cho người ta sống không hả?
Lê Cẩn: “…” Hai chúng ta bị mọi người ghét bỏ đến thế sao, sao lại lan truyền mấy cái chuyện linh tinh vớ vẩn này vậy.
Lúc Tiêu Dĩ Thư biết chuyện cũng phải hỗn độn trong gió, trước đây đọc tin về Lê Cẩn rồi cười nhạo anh là một chuyện, bây giờ thì đến lượt mình, cảm giác thật là kỳ diệu.
Thế nhưng có tiền là có thể tùy hứng, ngày hôm sau Lê Cẩn cho người đăng một câu chuyện, nội dung thì buồn nôn gần chết luôn. Thật ra anh muốn làm vậy từ rất lâu rồi, nhưng luôn cảm thấy Tiêu Dĩ Thư sẽ không đồng ý nên mới kéo dài, giờ thì tốt rồi, cơ hội đã tới.
Đó chính là một câu chuyện tình ân ái thắm thiết, không chỉ là trên mạng mà nó còn chiếm luôn cả một trang báo lớn của tất cả các tờ báo, nội dung chính là về cuộc gặp gỡ làm quen rồi tìm hiểu nhau của hai người, nội dung cơ bản là thế này:
Lê Cẩn và Tiêu Dĩ Thư quen nhau từ hồi học cấp ba, còn ngồi cùng bàn với nhau, Lê Cẩn bị lưu ban hai lần được bạn học Tiêu Dĩ Thư “cảm hóa”, sau đó bắt đầu hăng hái học tập có chí tiến thủ, chính từ lúc đó Lê Cẩn đã thích Tiêu Dĩ Thư, nhưng vì nhiều nguyên nhân nên không thổ lộ, về sau Lê Cẩn ra nước ngoài, hai người cứ đi lướt qua nhau như vậy.
Mấy năm sau, Lê Cẩn về nước, anh vẫn không quên được người mình thích trước đây, cho nên đã tìm đủ mọi cách để tìm lại Tiêu Dĩ Thư, sau khi sử dụng hàng loạt các kiểu theo đuổi, cuối cùng hai người cũng yêu nhau, đến đầu năm nay thì sang Mỹ đăng ký kết hôn.
(Cái tình tiết hai người yêu nhau và nhiều cái khác nữa, đương nhiên là Lê Cẩn bảo người ta bịa ra rồi, anh cũng đâu thể nói cho mọi người biết là Tiêu Dĩ Thư bị anh lừa cưới về nhà chứ.)
Vốn dĩ Lê Cẩn muốn tổ chức hôn lễ ngay từ đầu cơ, nhưng vì Tiêu Dĩ Thư phản đối nên vẫn không thể thực hiện, khoảng thời gian trước bị anh nhõng nhẽo rồi cứng rắn đủ kiểu, rốt cuộc Tiêu Dĩ Thư cũng đồng ý, cho nên mới có cái hôn lễ xa hoa rực rỡ vào lễ Quốc khánh, Lê Cẩn muốn nói cho toàn thế giới biết về niềm hạnh phúc của anh, anh kết hôn với người anh yêu.
Hơn nữa anh sẽ cho tất cả các nhân viên của tập đoàn Lê Thị mỗi người một bao lì xì đỏ thắm, để mọi người cũng cảm nhận được niềm hạnh phúc vui sướng của anh.
Nội dung câu chuyện được viết y như tiểu thuyết vậy, lại còn theo kiểu vô cùng kiều diễm ướt át nữa, phiến tình buồn nôn thế nào thì khỏi cần nói, dù là người có sức chịu đựng mạnh nhất cũng không thể chịu nổi.
Kiều Lạc chính là một trong số đó, phản ứng đầu tiên của anh khi đọc xong câu chuyện chính là: ĐM, đúng là làm mù đôi mắt chó của mình!
Đương nhiên trên mạng lại bị oanh tạc, mức độ bình luận còn cao hơn cả lúc công bố hôn lễ nữa, những lời bình luận trên weibo đa phần đều là:
# Tôi lại có lòng tin vào tình yêu rồi! #
# Đây là tình yêu đích thực! #
# Thật cảm động quá! #
# Đúng là rất si tình! #

Nói tóm lại, những lời bình luận giống như trên đây là cực kỳ nhiều, chỉ trong nháy mắt Lê Cẩn đã trở thành người đại diện cho tình yêu, đột nhiên anh có được vô số fan não tàn, nói là cảm động vì sự si tình của anh.
Một người có tiền nhiều đến thế, có kiểu đối tượng nào mà không tìm được, ngày nào cũng đối mặt với nhiều sức hấp dẫn như vậy mà vẫn không thể quên được mối tình đầu, để rồi toàn tâm toàn ý yêu một người, thật sự không dễ dàng gì!
Ai bảo người giàu có là hoa tâm không biết si tình chứ? Đó là kỳ thị một cách trắng trợn!
Lê Cẩn của chúng ta chính là một minh chứng tốt nhất!
Nói chung, danh tiếng của Lê Cẩn ngay lập tức đã tốt hẳn lên, những cách nói trên mạng mà so sánh với mấy hôm trước quả thực đúng là khác nhau một trời một vực, tuyệt đại đa số đều là ca ngợi anh chúc phúc anh!
Mấy lời chúc kiểu như trăm năm hảo hợp vĩnh kết đồng tâm thì quá nhiều rồi, đến cả thể loại kỳ là như sớm sinh quý tử cũng có không ít.

Tiếp đó chính là phản ứng ở trong công ty. Sau khi biết tin Lê Cẩn và Tiêu Dĩ Thư đã kết hôn từ hơn nửa năm trước, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, tốt quá tốt quá, tốt hơn suy đoán lúc trước đâu chỉ có trăm nghìn lần!
Hóa ra hai người kết hôn bí mật, ngay từ đầu đối tượng kết hôn của Tiêu Dĩ Thư đã là Lê Cẩn, sau đó việc cậu được lên tầng 35 căn bản không có liên quan gì đến Kiều Lạc, đó là tình thú giữa vợ chồng người ta, chắc là thích cái kiểu tình yêu chốn văn phòng ấy!
Bởi vì trước đây suy nghĩ xấu xa quá, đến khi biết được chân tướng lại trong sáng ngay thẳng như vậy, mức độ tiếp nhận của mọi người tăng cao gấp n lần, thật là đối lập nhau!
Huống hồ Lê tổng còn phát lì xì nữa kìa, nghe nói là dày lắm, cho nên chúng ta phải cố gắng ủng hộ và chúc phúc cho ông chủ thôi ~ Tục ngữ nói rất đúng, thà rằng đập bỏ mười ngôi miếu, cũng đừng phá hỏng một mối hôn sự, hơn nữa trông hai người vẫn còn đầm ấm thế kia, đã mười năm trôi qua rồi đấy! Lê tổng của họ đúng là si tình quá đi, chúng ta tuyệt đối không thể ngáng chân anh được!
Lê Cẩn xem phản ứng của mọi người, cảm thấy vô cùng hài lòng, ừm, hiệu quả rất tốt!
Tiêu Dĩ Thư thì 囧囧, chính cậu cũng không biết, hóa ra câu chuyện tình yêu của cậu và Lê Cẩn có cảm động đến vậy sao? Thực sự buồn nồn đến mức phải run rẩy cả người.
Người viết ra bản thảo câu chuyện này là ai vậy, anh ra đây đi tôi cam đoan không đánh chết anh đâu!
Đương nhiên bản thảo là do Lê Cẩn cung cấp, sau khi anh nghĩ ra xong thì đưa cho người ta viết thành một câu chuyện hoàn chỉnh, trong lúc đó còn đích thân tham gia vào việc sửa chữa các tình tiết, nhất thiết phải cho tất cả mọi người đều biết đến câu chuyện giữa anh trong hình tượng sáng chói của một người si tình cùng với Tiểu Thư nhà anh, dù sao cũng là rất ân ái.
Thế nhưng chuyện này Lê Cẩn sẽ không để Tiêu Dĩ Thư biết đâu, anh ngồi trên giường cùng Tiêu Dĩ Thư đọc câu chuyện trên mạng, còn vừa đọc vừa nói: “Mặc dù người này viết hơi khoa trương một chút, nhưng vẫn khá đúng trọng tâm đấy.”
“Rốt cuộc là ai viết ra vậy?” Tiêu Dĩ Thư cảm thấy nổi hết da gà da vịt lên.
“Nhất định là Kiều Lạc!” Lê Cẩn nói chắc như đinh đóng cột. “Cậu ta có biết chuyện của anh và em, em cũng biết con người cậu ta đấy, cậu ta hoàn toàn có thể làm ra loại chuyện này! Nhất định là cậu ta, không sai đâu!”
Kiều Lạc đang tắm nước nóng ở nhà bỗng rùng mình một cái…
__Hết__
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.