Tiêu Dĩ Thư đang mơ mơ hồ hồ nên không biết Lê Cẩn hiểu lầm chuyện gì, cậu uống thuốc xong không được một lát đã buồn ngủ. Thật ra cậu hơi bị lạ giường, lúc trước mới chuyển đến Lê gia thường xuyên không được ngủ ngon, phải điều chỉnh khoảng hai tuần mới dần quen được.
Vừa rồi Lê Cẩn bảo cậu sang phòng anh ngủ, thật ra cậu không muốn lắm, sợ đổi sang giường khác sẽ không ngủ được, nhưng tính tình cậu vốn không giỏi từ chối người khác, cho nên cứ ậm ậm ừ ừ rồi chuyển phòng, cậu cảm thấy dù sao Lê Cẩn cũng chỉ có ý tốt thôi.
Có lẽ có liên quan đến thuốc, bây giờ Tiêu Dĩ Thư đã ngủ, cũng không quan tâm rốt cuộc đây là cái giường nào, nói chuyện với Lê Cẩn một lát rồi mơ màng ngủ mất.
Lê Cẩn ngồi bên giường, nhìn cậu ngủ mà ngẩn người. Kỳ thật anh muốn nói với Tiêu Dĩ Thư rất nhiều thứ, muốn hỏi Tiêu Dĩ Thư có phải vẫn còn thích Chung Khải không, muốn nói với Tiêu Dĩ Thư anh yêu cậu hơn Chung Khải yêu cậu nhiều, muốn…
Nhưng muốn thì làm gì được, đừng nói là muốn, dù có nói hẳn ra cũng là vô dụng, chuyện tình cảm không thể ép buộc được, không phải chỉ vì mình nói mấy câu mà khiến đối phương thay đổi tâm ý…
Cũng giống anh thôi, những người thích anh nhiều không đếm xuể, xinh đẹp có, thông minh có, gia thế tốt có, nhưng nhìn ai anh cũng thấy ngứa mắt, bất kể là ai cũng không cần, chỉ thích một mình Tiêu Dĩ Thư, căn bản không thể quay sang thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-yeu-chong-cua-tong-tai-ba-dao/1338222/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.