CHƯƠNG 92
Trí nhớ khổng lồ đột nhiên ập tới, đầu óc căng ra đau đến khó có thể chịu được, Lăng Hạ trợn to hai mắt mở miệng thở hổn hển, mặt ướt dầm dề, không biết là nước mắt hay là mồ hôi.
Hắn khó khăn ôm cổ Đại Bạch, dán đầu của nó nói: “Đại Bạch. . . . . . Dừng lại. . . . . . Không phải kẻ địch.”
Đại Bạch ngẩn ra, tốc độ dần dần chậm lại, chân lửa của A Ly chợt tăng tốc, chạy đến trước mặt bọn họ.
Lăng Hạ âm thầm dùng khăn lụa tùy thân lau mặt, lúc này mới hít sâu một cái nâng người lên, mỉm cười nói: “Tiểu Hổ, A Ly.”
Tống Tiểu Hổ kinh ngạc nhìn hắn từ trên xuống dưới, đôi môi giương thật to, một hồi lâu mới nói: “Lăng đại ca. . . . . .”
“Tiểu Hổ.” Lăng Hạ dịu dàng cười nói, “Đã lâu không gặp.”
A Ly đột nhiên nhe răng trừng mắt với Đại Bạch, Đại Bạch nhận ra kẻ thù, nhưng nó biết thực lực hai người hôm nay chênh lệch rất xa, không dám tiến lên, chỉ run run rẩy rẩy ở nguyên tại chỗ cảnh giác vỗ cánh.
Lăng Hạ nhận ra cả người Đại Bạch đang run rẩy, có chút buồn cười, thì ra trước kia Đại Bạch đi theo Chử Ấn, hôm nay lại đi theo mình, lúc đầu dù như thế nào cũng không ngờ. Hắn vội vàng nói với A Ly: “A Ly, Đại Bạch không phải kẻ địch, không cần căng thẳng.” Lại trấn an vỗ vỗ cổ Đại Bạch.
Nhưng dù hắn hoà giải, Đại Bạch và A Ly nhưng vẫn mắt to trừng mắt nhỏ, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-xuyen-khong-cua-vat-hy-sinh/774501/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.