CHƯƠNG 77 
Ngày thứ hai giờ mẹo Lăng Hạ đã rời giường, cùng bọn An Huy Yên là bốn người phụ trách cho mấy con bạch đầu ưng ăn. 
Bạch đầu ưng cấp năm đã có trí thông minh nhất định, nơi bọn chúng hoạt động cũng lớn hơn nhiều Lục Dực, là ở phía trên vách núi đen. Chủng ma thú này mặc dù số lượng thưa thớt, nhưng bạch đầu ưng trưởng thành lại rất ít khi trông nom chim ưng non là chết hay sống, về tối, chim ưng non thậm chí có khi chết đói, bọn họ chủ yếu phụ trách nuôi chim ưng non. 
Lăng Hạ cùng An Huy Yên nhảy lên ma thú kéo xe, ***g tre trong xe đều là thịt tươi to bằng lòng bàn tay—— đây là thức ăn của chim ưng non, hai người khác phụ trách một chiếc xe khác. 
Ở trên sơn đạo lắc lư hơn nửa canh giờ cuối cùng đã tới phía sau núi, trên đường đi An Huy Yên nói cho Lăng Hạ một vài chú ý của công việc, Lăng Hạ đều nhớ hết. Cuối cùng An Huy Yên lại nói, lúc đi nhất định phải rón rén, bởi vì tổ ưng phía dưới không xa còn có một con bạch đầu ưng trưởng thành hàng năm không rời khỏi vách núi—— nếu chọc tới nó, đoán chừng tánh mạng đoàn người sẽ gặp nguy hiểm. 
[Con bạch đầu ưng này chính là con bạch đầu ưng của Chử Ẩn xuất hiện ở Quyển 2 và 3 mà mình đã nói nó sẽ là thú của Lăng Hạ đó J ] 
Mọi người tách thịt ra bỏ vào trong sọt tre cõng lên lưng, lại ném dây thừng xuống, sau đó dọc theo vách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-xuyen-khong-cua-vat-hy-sinh/774486/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.