Ngự Chi Tuyệt vừa ngẩng đầu đã thấy một đóa hoa loa kèn hình dáng đôi môi dán tới chỗ mình, mặc dù nó không hiểu Lăng Hạ muốn làm gì, nhưng sống lưng một hồi lạnh đến buồn nôn, quả đấm đã bay ra trước tư tưởng của nó.
Cánh tay phải nhỏ gầy dùng sức huơ, trong nháy mắt nội lực bộc phát kinh người, quả đấm của Ngự Chi Tuyệt nện thẳng vào má phải Lăng Hạ, trực tiếp đánh đối phương từ dưới nước bay xa hơn một trượng.
Chờ Ngự Chi Tuyệt phục hồi tinh thần lại, Lăng Hạ đã biến thành một cỗ xác chết trôi nổi rồi, không nhúc nhích, đoán chừng là bị nó đánh ngất.
“. . . . . .” Trầm mặc một hồi, Ngự Chi Tuyệt bơi qua thật nhanh níu lấy cổ áo Lăng Hạ nổi lên trên nước.
Lúc nó mới vừa bị kích thích, thân thể vốn hầu như mất hết hơi sức lại kỳ tích hồi sức trở lại, giống như trong nước có vô số hạt năng lượng thật nhỏ không nhìn thấy liên tục không ngừng hội tụ vào bên trong thân thể của nó.
Lúc nổi lên trên mặt nước, Ngự Chi Tuyệt hơi thở hổn hển, vừa đạp nước vừa dùng sức vỗ mặt Lăng Hạ: “Này, tỉnh! Thật là vô dụng!”
Lăng Hạ mơ mơ màng màng mở mắt, nhất thời cảm thấy hai má đau rát. Hắn hơi nghi ngờ, nhưng rất nhanh phản ứng kịp nhận ra tình cảnh của mình, lập tức dùng sức bơi theo Ngự Chi Tuyệt vào bờ.
Ngự Chi Tuyệt kéo lấy hắn bơi, Lăng Hạ cũng cắn răng liều mạng bơi về phía trước, rốt cuộc cũng lên bờ. Hai người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-xuyen-khong-cua-vat-hy-sinh-cai-tao-nhan-vat-phan-dien/177624/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.