Ý niệm đầu tiên của Lăng Hạ chính là mang theo hai đứa trẻ chạy trốn, nhưng như thế có thực tế không? Bây giờ Tống Tiểu Hổ đã ra ngoài thi hành nhiệm vụ không ở đây, hơn nữa chạy đi còn khiến người hoài nghi hơn.
Ở thế giới này không nhất định chỉ có một sư phụ, một người tu hành chỉ cần được sự đồng ý của sư môn có thể lạy mấy người lợi hại hơn làm sư phụ, nhưng nếu như không được cho phép mà trốn đi sẽ bị xem là phản bội sư môn, chính phái nhân sĩ đều phỉ nhổ.
Trong lòng hắn có một khối đá lớn đè ép nặng trĩu, nhưng một mặt lại an ủi mình, thời đại này không có gì để kiểm nghiệm dấu vân tay, đối phương thậm chí còn không tìm được thi thể của Thượng Nhan.
An ủi mình như vậy, Lăng Hạ dần bình tĩnh trở lại, theo đệ tử khác ở Nghênh Tiên Các thu dọn đồ đạc trở về. Bây giờ hắn rất lo lắng cho Ngự Chi Tuyệt, đứa nhỏ này rõ ràng không biết tin tức này a. . . . . .
Lăng Hạ phán đoán chính xác, bây giờ Ngự Chi Tuyệt một chút cũng không biết khách nhân sắp tới là ai.
Thật ra thì tính khí cùng thiên phú của Ngự Chi Tuyệt đã quyết định chuyện chúng đệ tử ghen ghét nó rồi.
Chiêu kiếm mình luyện không được thì tiểu tử này đều dễ dàng học được, mình cố gắng thật lâu mới đạt tới tài nghệ khí tu thì đối phương lại dễ dàng vượt qua, ngay cả Sư Phụ luôn luôn nghiêm cẩn ít nói có khi cũng tán thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-xuyen-khong-cua-vat-hi-sinh-cai-tao-nhan-vat-phan-dien/774309/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.