Gần đông chí, không khí đón năm mới đã dần dần lan tỏa khắp mọi nơi. Tôi đưa Trần Thư Ninh đến một bệnh viện khác để tư vấn tâm lý và kê thuốc. Lúc đầu khi vừa gặp bác sĩ tâm lý thì em cực kỳ kháng cự, ngay đến một câu cũng không nói, cả người bị áp lực đè nặng, xụ mặt đút hai tay trong túi, vô cùng cảnh giác với mọi thứ xung quanh.
Bác sĩ bảo tôi đi ra ngoài, ánh mắt của Thư Ninh lôi kéo tôi ở lại nhưng dù sao đây cũng là buổi tư vấn của em và bác sĩ tâm lý, phải để cho em tự mình xây dựng mối quan hệ giữa hai người.
Tôi ra bên ngoài chờ, vừa tranh thủ đọc tư liệu về vụ án mới tiếp nhận gần đây vừa chú ý động tĩnh bên trong phòng. Tôi loáng thoáng nghe thấy Thư Ninh bắt đầu khóc thì lòng hoảng lên, ấn tắt di động rồi không nhịn được mà siết chặt lấy nó, rất muốn biết tình hình trong phòng như thế nào.
Gần hai tiếng sau em mới ra khỏi phòng, thò đầu ra ngoài bảo tôi cùng vào trong, bác sĩ có chuyện muốn nói.
Bác sĩ tâm lý để tóc ngắn gọn gàng, đeo chiếc kính gọng vuông đang mỉm cười hòa nhã, giọng nói ôn hòa nói đúng tiếng phổ thông tiêu chuẩn. Đôi mắt đỏ hoe của Thư Ninh không nhìn tôi, tôi mở lời hỏi trước: "Tình trạng của em ấy thế nào ạ?"
"Thật ra tôi muốn hỏi một chút về quan hệ của hai người để đưa ra lời khuyên phù hợp, cho tôi hỏi tên của cậu được chứ, hoặc là tôi nên xưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tu-sat-khi-dong-toi/897128/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.