Ngày 30 tháng 11 năm 2015, 3°C, trời lạnh quá lười biếng một ngày.
Ngày thứ 820 yêu thầm Trần Thư Ninh.
Bài thi pháp luật của tôi thiếu mất một điểm mới đạt tiêu chuẩn, trượt môn mất rồi. Chỉ còn một năm nữa là tốt nghiệp...
Nhìn bảng điểm trên màn hình mà lòng tôi uể oải, nhưng không phải đau lòng vì rớt môn mà đơn thuần chỉ là chán nản mà thôi. Vốn dĩ không phải tôi thích học luật nên mới đăng ký ngành này mà là tôi đã quen với việc mọi chuyện cứ xuôi gió xuôi nước rồi, giống như một chiếc máy bay vụt qua bầu trời không có bão giông, không có bất cứ thứ gì cản trở rồi nhẹ nhàng an toàn đáp xuống sân bay vậy.
Ba mẹ bảo, học tốt tiểu học thì học tốt cấp hai, học tốt cấp hai thì học tốt cấp ba, thi cấp ba tốt rồi thì kiếm một trường đại học thật tốt.
Nhưng đến khi có điểm đại học, gia đình hỏi tôi muốn đăng ký ngành nào thì tôi bắt đầu mơ hồ.
Chuyên ngành à, tôi cảm thấy bất kể là ngành nào cũng được.
Giống như tôi chưa từng có một mục tiêu nhất định, ba mẹ bảo tôi làm gì thì tôi làm cái đó.
Cảm giác thi đại học cũng chẳng đặc biệt lắm, khi thầy giáo nói câu "Kỳ thi kết thúc, chúc các thí sinh nghỉ hè vui vẻ" thì tôi cũng chỉ phấn khích một lát rồi lại nhanh chóng bình thường, giống như là đang chơi trò Pikachu cổ điển vậy, chơi hết bàn này rồi thì đương nhiên là sang bàn tiếp theo thôi.
Vừa đơn điệu vừa nhạt nhẽo.
Cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tu-sat-khi-dong-toi/897094/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.