Điều khiến tôi hoàn toàn không ngờ được chính là Hồ Thiến lại chạy tới công ty tôi.
Hóa ra cô ta im hơi lặng tiếng mấy ngày, là để đi tìm công ty của tôi.
Cô ta đứng ở trước cửa, làm gì còn dáng vẻ xinh đẹp thuỳ mị lúc bình thường nữa.
Giờ cô ta chẳng khác nào một người đàn bà chanh chua.
Lúc này tôi đột nhiên cảm thấy vui mừng vì thu hoạch ngoài dự tính.
Một người dịu dàng, nho nhã như mẹ chắc chắn là không chịu để mình đứng giữa phố lớn, níu chặt lấy tiểu tam không buông rồi khóc lóc ăn vạ như người phụ nữ đa.nh đ.á này.
“Cố Nhất Hoà! Cô là đồ vô liêm sỉ! Cô qu.yến r.ũ đàn ông đã có vợ, cô sẽ bị trời đá.nh!”
Cô ta chỉ vào mặt tôi, mắng tôi xối xả như tá.t nước vào mặt.
Dường như chẳng còn chút dáng vẻ kênh kiệu, cao cao tại thượng như khi cô ta lấy thẻ ngân hàng ra đưa tôi lúc chúng tôi gặp mặt vào ngày hôm ấy.
Rõ ràng là bị mắng, nhưng tôi lại có chút vui mừng.
Vui mừng vì cuối cùng cũng có thể x.é rá.ch được bộ mặt ngụy trang của cô ta, cuối cùng cũng có thể ném cô ta vào địa ngục được rồi.
“Mọi người đều bị cô l.ừa cả rồi! Cô chính là một thứ hà.ng rá.ch, ngày nào cũng lê.n gi.ường với đàn ông, không biết đã dùng bù.a m.ê th.uốc lú gì để quyế.n r.ũ chồng của tôi."
Lời cô ta nói ra càng ngày càng chói tai.
Tất cả các đồng nghiệp đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tra-thu-tieu-tam/2889216/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.