Thiên Tự và hắn đến sân cỏ tìm nó và Ngọc Ly nhưng không thấy, chợt nhớ tới nó thường ra sân cỏ nằm liền bước đi. Nhìn thấy nó đang nhắm mắt ngủ, Ngọc Ly bên cạnh đang bóp vai giúp nó càng khiến cậu ghen tức hơn, nhưng cậu là người có lỗi nên không thể trách cứ hay ghen tuông với nó được :
_ Bà xã, mọi người đang tìm em đấy .
_....... - im lặng, tiếp tục vùi vào giấc ngủ, hoàn toàn không có ý định đáp lại. Ngọc Ly bất chợt buông vai nó ra, phủi phủi lại nếp áo bị nhăn của nó, chất giọng cao vút mang mười phần trêu chọc vang lên, mắt không thèm nhìn lấy hắn một lần :
_ Ái chà chà, là con trai cả của Lâm Gia đây sao, hân hạnh quá!
_ Xin chào, tôi là Lâm Thiên Tự, bạn trai của Nhất Thiên . - cậu lịch sự đưa tay ra chào hỏi, âm giọng cố nhấn mạnh năm từ cuối cùng, nhưng Ngọc Ly không đưa tay ra mà quay sang hỏi nó :
_ Nhất Thiên, tớ chào hỏi cậu ta theo kiểu của tớ được không ?
_ Tùy. - một chữ vô cùng ngắn gọn, nghe xong câu trả lời, khóe miệng cô vẽ nên một nụ cười đắc thắng. Cô đưa tay ra bắt nhưng ngay khi hai bàn tay sắp chạm vào nhau, Tự cảm thấy má trái rát kinh khủng. Chính xác hơn, Ngọc Ly vừa "tặng" cho cậu một đấm, vô cùng đau. Hắn suýt lọt tròng, chân thủ thế, nắm đấm tuy nhỏ nhưng vô cùng chuẩn xác, từ tư thế chuẩn bị bắt tay mà thành một nắm đấm chỉ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tinh-yeu/1107980/chuong-15.html