Thực sự bà ấy không biết cậu ta đang muốn kiếm tiền, hay chỉ đơn giản là muốn làm cho Hứa Nhược Phi được vui.
Bà Tô mím chặt môi, trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu.
Mặc dù Hứa Nhược Phi không nói rõ ra rằng con bé thích Lệ Đình Nam, nhưng trong tương lai vì đứa con gái nuôi này bà ấy nhất định phải thăm dò xem ý tứ của tập đoàn Lệ thị như thế nào mới được.
Sau khi ăn xong bữa tối, Hứa Nhược Phi trở về phòng của mình và gọi điện thoại cho bà Thomas.
Giọng nói của cô nhẹ nhàng vang lên êm tai, bà Thomas nghe thấy cảm giác vô cùng hạnh phúc.
"Anna, tôi nghe nói rằng doanh số bán nước hoa của cô ở Lâm Xuyên đang cực kỳ cao. Không biết liệu tôi có được may mắn để dùng thử nó hay không?"
Hứa Nhược Phi mỉm cười nhẹ nhàng, cô nói với bà Thomas bằng tiếng Pháp chuẩn: "Quý bà của tôi ơi, lần này tôi quay trở lại Paris cũng là vì chuyện của loại nước hoa đó."
Bà Thomas nghe xong thì hơi sửng sốt: "Anna, trong email cô đã nói mình đang thiếu hương liệu cũng là vì loại nước hoa đó sao?"
"Vâng, bây giờ việc thu mua một loại hương liệu trong số đó đã được tiến hành xong xuôi rồi ạ. Nếu có thể thu mua xong loại hương liệu còn lại thì lập tức có thể đích thân điều chế chai nước hoa đó ngay cho bà, thưa bà."
"Hoa tử đinh hương đúng không? Anna, cô yên tâm đi đừng lo lắng làm gì. Tôi đã nói chuyện với người trong gia đình về chuyện hương liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156121/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.