Khi Tô Vân Nhi định nói “Giá vốn là được rồi” thì Hứa Nhược Phi lại nhẹ nhàng ngước mắt lên, nhìn người đàn ông trước mắt, giọng nói trong trẻo: “Dựa theo giá thương mại đi, chiết khấu cũng tính theo giá thương mại, không cần phải ưu đãi đâu.” 
Tô Vân Nhi trợn tròn mắt. 
Hứa Nhược Phi cong cong khóe môi, lại gần bên tai Tô Vân Nhi, nhỏ giọng giải thích với cô ấy: “Lần này chọn mua hương liệu là dùng thẻ của Lệ Đình Nam, có tiền thì sợ gì không kiếm lời được chứ!” 
Tô Vân Nhi: “...” 
Đột nhiên cô ấy có thấy có chút đồng cảm với Lệ Đình Nam. 
Nếu như, cô ấy nói là nếu như, nếu như có một ngày Hứa Nhược Phi và Lệ Đình Nam ở bên nhau, dù thế nào cô ấy vẫn luôn cảm thấy Lệ Thị sẽ chịu thiệt còn Tô Thị thì sẽ được lời... 
Người phụ trách viết vài chữ vào đơn giá, sau đó đưa cho Hứa Nhược Phi. 
Hứa Nhược Phi nhìn qua, sau khi kiểm tra không có vấn đề gì, ký tên mình vào đơn giá đó. 
Sau khi thu xếp vận chuyển hàng không và giao hàng sẽ dùng thẻ để trả tiền. 
Trong khi quẹt thẻ, điện thoại của Lý An nhận được thông báo rằng thẻ phụ của Lệ Đình Nam đã bị quẹt một lượng lớn tiền Euro. Lý An hoảng sợ giật nảy người, vội vàng đứng lên đến văn phòng để hỏi Lệ Đình Nam có phải thẻ đã bị trộm rồi không. 
Không ngờ Lệ Đình Nam cũng đang nhìn điện thoại di động, sau khi xem xong, anh để điện thoại di động sang một bên, lạnh lùng nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156119/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.