Lệ Đình Nam hai tay khẽ nắm chặt, cười nhạt: "Vậy cô có biết vừa rồi nói như vậy, sẽ khiến tôi đuổi cô đi không?”
Trong lòng bàn tay Hứa Nhược Phi hơi chảy ra mồ hôi lạnh.
Khí thế của người đàn ông trước mắt, đủ để áp bức khiến cô không thở nổi.
Khí thế Lệ Đình Nam ở nơi làm việc, thật sự không ai có thể lay động.
Hứa Nhược Phi nắm chặt lòng bàn tay, ánh mắt đen láy lóe lên một chút: "Tôi biết.”
"Vậy lá gan của cô cũng rất lớn." Lệ Đình Nam cười nhạo một tiếng, giọng nói uể oải, mang theo một chút trêu đùa: "Người dám trêu chọc tôi thì sẽ có kết cục cũng sẽ không tốt lắm, cô hẳn là đã biết.”
"Cho nên tôi sẽ không thua lần này." Hứa Nhược Phi chắc chắn nói.
Ánh mắt cô nhìn bóng dáng Lệ Đình Nam.
Cô nghiêm túc nhìn người đàn ông ngồi sau bàn làm việc, tay siết chặt lại buông ra.
Hứa Nhược Phi lặp lại một lần nữa: "Tôi sẽ không thua trận này, Tổng giám đốc Lệ."
Hai mắt Lệ Đình Nam rụt lại, sau đó hắn cười ra tiếng.
Hứa Nhược Phi có chút kỳ lạ, chẳng lẽ cô nói sai cái gì?
"Anna, cô thật sự rất thú vị." Lệ Đình Nam cười, đi qua, trong giọng nói có thêm chút vui vẻ.
Hai mắt đen nhánh của người đàn ông dừng lại trên khuôn mặt trắng trẻo của Hứa Nhược Phi, một lúc sau liền bật cười.
Anh thực sự thấy người phụ nữ này thu hút.
Anh muốn nhìn xem người phụ nữ trước mắt, có thể làm được cái gì, có thể leo lên đỉnh cao như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156099/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.