Chương trước
Chương sau
Người đàn ông trước mặt rõ ràng là khác với những người trong giới giàu có khác. Vị trí của món khai vị và món chính rất đặc biệt.
Nửa giờ sau, ba món ăn chính đều được dọn ra.
Hứa Nhược Phi bình thường khi ăn cơm, đều rất thích vừa ăn vừa xem điện thoại, nếu không thì cùng bạn bè vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.
Hôm nay Lệ Đình Nam ở đây, Hứa Nhược Phi không còn cách nào khác đành im lặng ăn cơm vì khí chất của anh, cô không dám nói thêm một lời nào.
Lý An cũng vậy.
Ăn được nửa bữa, cậu ta lặng lẽ bỏ dao nĩa trên tay xuống.
“Thực xin lỗi, tổng giám đốc Lệ, điện thoại của bạn gái tôi.” Lý An xin lỗi, cười nhìn hai người bọn họ.
Hàng lông mày của Lệ Đình Nam bình tĩnh không tỏ ý gì, tiếp tục yên lặng thưởng thức món ăn của mình.
Lý An thấy vậy, cậu ta bước đến bên cạnh để trả lời điện thoại.
Lúc này trên bàn ăn chỉ còn lại Lệ Đình Nam và Hứa Nhược Phi.
Hai người trông như một cặp tình nhân và dùng bữa trong nhà hàng sau giờ làm việc.
Cách đó không xa, một người lặng lẽ cầm điện thoại, lén chụp hai tấm ảnh rồi tung lên mạng.
"Hôm nay tôi đến ăn món Pháp, gặp Tổng giám đốc Lệ và Anna. Chẳng lẽ hai người họ thật sự có quan hệ tình cảm ngầm đúng không?"
Gửi xong, người đó đặt điện thoại sang một bên.
Ánh sáng mờ ảo trong nhà hàng làm tăng thêm chút mơ hồ cho những bức ảnh.
Ngoại hình của Lệ Đình Nam và Hứa Nhược Phi rất dễ nhận ra, cư dân mạng vẫn sử dụng ảnh để xác định trực tiếp người trong ảnh là chính chủ qua đường chứ không phải blogger bịa chuyện.
"Vậy hai người bọn họ yêu nhau thật sao?"
"Anna không phải minh tinh, đúng không? Yêu đương thôi mà cần gì vụng trộm chứ?"
"Ở trên lầu có ngớ ngẩn không? Người ta quay lén, người ta đi ăn ở đàng hoàng. Thà nói người ta quay lén mới là vụng trộm thì đúng hơn!"
Sau khi nhìn thấy những bức ảnh thì độ nóng trên facebook đã gia tăng nhiều, Trương Tuấn Thành mới phản ứng lại.
Chẳng trách Lệ Đình Nam từ chối để Anna tham gia quay quảng cáo. Hóa ra lại là người tình nhỏ của anh ta.
Trương Tuấn Thành hai mắt híp lại, càng xem qua ảnh của Hứa Nhược Phi, anh ta càng cảm thấy Hứa Nhược Phi rất thích hợp chụp quảng cáo này.
...
“Xóa đi.” Lệ Đình Nam gõ ngón tay vào bức ảnh trên máy tính bảng.
Bức ảnh đương nhiên là ảnh chụp anh và Hứa Nhược Phi ở nhà hàng ngày hôm qua.
Phòng quan hệ công chúng của tập đoàn Lệ thị đương nhiên rất nhanh, chỉ cần sau nửa canh giờ, ảnh chụp lén ngày hôm qua của hai người bọn họ đã bị xóa.
Lệ Đình Nam mặt lạnh, gần như đông cứng.
Lý An căng chặt da đầu: "Tổng giám đốc Lệ, người đăng ảnh lên đã điều tra rồi. Anh ta chỉ là một phú nhị đại bình thường mà thôi, không liên quan gì đến nhà họ Hứa."
“Cảnh cáo anh ta, sau này nếu để tôi tìm được những bức ảnh tương tự, bất kể là nhà ai đi chăng nữa, đều ngồi đợi đơn triệu tập của tòa đi.” Lệ Đình Nam dừng lại, hơi suy nghĩ rồi nói thêm: “Chuyện này cậu không cần nói với Anna."
Cùng lúc đó, sau khi người giúp việc cho Hứa Nhược Mộng xem những bức ảnh lưu về được của Lệ Đình Nam, khuôn mặt của Hứa Nhược Mộng càng trở nên xấu xí.
Cô ta liếc mắt nhìn người giúp việc, nhẹ nói: "Tôi biết rồi, đi ra ngoài trước đi."
Nói xong, cô ta lấy trong hộp trang sức ra một chiếc nhẫn, đưa vào tay người giúp việc.
Sau khi người giúp việc rời đi, Hứa Nhược Mộng mở két sắt và lấy ra thuốc mà Hứa phu nhân đã đưa cho cô ta trước đó.
Hứa Nhược Mộng nhìn chất bột màu trắng trong lọ thuốc, cầm chặt lọ thuốc.
Nếu như cô ta không nhanh tay, con chó cái Anna sẽ hoàn toàn giật Lệ Đình Nam khỏi cô ta thôi.
Đã trong nhiều ngày, Lệ Đình Nam đã không trở lại đây.
Nghe lời người giúp việc nói, anh cử người đến dọn dẹp biệt thự Trần Sơn, và gần đây đều là qua đêm trong biệt thự Trần Sơn.
Bàn tay cầm lọ thuốc của Hứa Nhược Mộng dần dần siết chặt.
Móng giả cắm vào lòng bàn tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.