Hứa Nhược Mộng sắc mặt lạnh lùng như băng, cô ta nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng cô ta cũng nhận ra lời nói của bố mình cũng không sai.
Mặc dù cô đánh mất danh hiệu số 1, nhưng dù sao may mắn là nó cũng không rơi vào trong tay Anna.
Nếu như rơi vào tay Anna, e rằng cô ta không thể nào giết chết Anna, khó mà nguôi được lửa giận trong lòng!
“Mộc Thảo thì có bản lĩnh gì cơ chứ? Bố ơi, bố có thể đảm bảo rằng nước hoa của cô ta luôn luôn bán chạy sao?”
Ông Hứa bật cười: “Nhược Mộng, con đừng lo lắng. Từ nay về sau, Mộc Thảo sẽ là cô giáo của cô. Tất cả những tác phẩm của cô ta sẽ được ghi tên con. Từ nay về sau, nước hoa của con nhất định sẽ nổi hơn, bán chạy hơn nước hoa của Anna đó cả nghìn lần! Bố đã nghe ngóng rồi, danh tiếng của Mộc Thảo này ở Âu Mỹ cũng không kém cạnh gì Anna đâu, thậm chí Anna còn không dám so tài cùng cô ta cơ.”
Nghe ông Hứa nói vậy, khoé môi Hứa Nhược Mộng khẽ cong lên.
“Được rồi!. Thế nhưng cô ta nhất định phải hiểu rõ cho dù cô ta có tài năng đến đâu cũng nhất định phải nhờ cậy vào nhà họ Hứa chúng ta mới có thể có chỗ đứng trong ngành sản xuất nước hoa khốc liệt này.”
“Đương nhiên rồi con gái của bố.”
...
5 giờ chiều.
Lệ Đình Nam liếc nhìn chiếc đồng hồ Patek Philippe của mình, sau đó anh đặt bút xuống, bình tĩnh mở cửa phòng ngủ ra.
Ngắm nhìn tư thế của người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156063/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.