Hứa Nhược Phi nói xong, lại chìm vào im lặng.
Mẹ Vương mang lên người rất nhiều câu hỏi, chỉ có những ngày bà ấy bên cạnh dạy cô điều chế hương liệu mới là thật.
Tô Vân Nhi nhẹ nhàng vươn tay ra đặt lên lưng của Hứa Nhược Phi, an ủi cô: "Cậu đừng suy nghĩ nhiều quá làm gì, chỉ cần mẹ Vương còn sống thì tớ nhất định sẽ giúp cậu tìm được bà ấy mà."
Tô Vân Nhi cũng không phải là người tự kiêu, quyền thế của nhà họ Tô muốn tìm một người thì cũng không nói là khó khăn.
"Nhưng bây giờ tớ không thể nói sự thật về sáu năm trước cho Lệ Đình Nam biết rồi." Hứa Nhược Phi thở dài, rồi đứng dậy đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh ra. Sau khi suy nghĩ đắn đo một hồi, cuối cùng cô không lấy rượu cốc-tai mà đổi thành lấy ra hai lon nước trái cây.
Tô Vân Nhi uống rượu rất tệ, nên cô không thể uống rượu với Vân Nhi được.
Hứa Nhược Phi đưa lon nước trái cây cho Tô Vân Nhi, rồi nói: "Tiếp theo là chuyện cậu định ở lại Lâm Xuyên bao lâu? Công ty bên đó thì sao?"
Tô Vân Nhi dễ dàng khui lon nước ép ra, rồi uống một ngụm, nói: "Tớ định tới thăm hoàn cảnh sống của cậu ở Lâm Xuyên một chút thế nào, bố mẹ cũng rất lo lắng cho cậu đấy. Họ còn nói, lỡ như cậu ở Lâm Xuyên bị người nhà họ Hứa bắt nạt thì tớ phải giúp cậu xả giận đấy."
Nhà họ Tô đối xử với Hứa Nhược Phi vô cùng tốt.
Tô tiên sinh và Tô phu nhân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156024/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.