“Anna, tôi đã nói từ sớm rồi, sáng nay cô đối với tôi như thế nào, sớm muộn gì cũng sẽ phải trả lại thôi.”
Hứa Nhược Mộng ngước mắt lên, mất hết hứng thú ném điện thoại sang một bên, trên môi nở một nụ cười đắc ý.
“Lúc sáng cô đánh tôi, e rằng là chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy sao?”
Hứa Nhược Phi liếc xéo, bình tĩnh nhìn thoáng qua Hứa Nhược Mộng, khẽ mỉm cười rồi lập tức quay sang chỗ khác: “Tổng giám đốc Lệ à, anh nói xem, muốn tôi làm thế nào đây?”
Lý An bất lực che mặt mình lại.
Cô Anna này, sao lại ngốc nghếch như thế chứ!
Không phải ngày thường rất thông minh đó sao? Sao bây giờ lại không được như vậy rồi!
Con gái mà, thuyết phục chút mềm lòng là được rồi! Không nên làm cho thù địch của nhau!
Lệ Đình Nam dừng cầm cây bút trong tay, chậm rãi vặn nắp bút lại rồi để lên bàn.
Anh dường như không bất ngờ trước câu trả lời của Hứa Nhược Phi.
Người con gái này, trước giờ vẫn luôn không mềm lòng trước những điều cần cần phải làm thế.
Luôn luôn giống như một cây xương rồng, toàn thân bao phủ đều là gai.
Bất cứ lúc nào cũng có trạng thái tự bảo vệ bản thân mình.
Hứa Nhược Phi đứng ở đó, lưng thẳng tắp, giống như một người mẫu đang đi trên sân khấu chữ T.
Cô ấy chỉ đứng đó, cũng liền thu hút sự chú ý của người khác rồi.
Không tầm thường cũng không kiêu ngạo, giống như một cây tùng vậy.
Với ánh mắt của Lệ Đình Nam dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1156017/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.