Mặc dù Hứa Nhược Mộng không chơi xe thể thao nhưng coi như cũng là thiên kim tiểu thư nhà giàu, cô ta hết sức rõ ràng rằng trên thế giới này có rất nhiều thứ có tiền chưa chắc đã mua được. Trong lời nói vừa nãy mà thư ký nói với cô ta làm cô ta ngạc nhiên. Chẳng lẽ Anna là người điều chế nước hoa mà thế lực của chủ đầu tư ở phía sau còn lớn hơn mình nghĩ hơn sao? Hứa Nhược Mộng không dám tin, ban đầu cô ta nghĩ rằng vì Anna xinh đẹp nên sau lưng có chủ đầu tư mua món đồ xa xỉ cho Anna, nhưng chuyện này rõ ràng không phải đơn giản là mua món đồ xa xỉ đơn giản như vậy. Nếu như sau lưng Anna có chủ đầu tư vậy thì nhất định người này có quyền cao chức trọng. Chẳng lẽ là Lệ Đình Nam? Không, không thể nào. Hứa Nhược Mộng nhanh chóng phủ nhận suy nghĩ này, Anna đi tới Lâm Xuyên là chuyện năm nay mà vừa nãy thư ký nói chiếc xe thể thao giới hạn kia là của năm ngoái, vậy nhất định chủ đầu tư sau lưng Anna không phải là Lệ Đình Nam! Hứa Nhược Mộng nhanh chóng đảo mắt. Vừa lúc, chờ sau khi cô ta và Lệ Đình Nam trở về cô ta sẽ nói những chuyện là sau lưng Anna có người đàn ông khác cho Lệ Đình Nam... Nếu Lệ Đình Nam thật sự có tình ý với Anna thì chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ việc sau lưng Anna còn có người đàn ông khác. Nghĩ tới đây sắc mặt Hứa Nhược Mộng tốt lên mấy phần, mắt nhìn Hứa Nhược Phi không trở nên mất trí như vừa nãy. “Anna, cô hiểu lầm rồi, tôi không có ý nói xe cô không tốt.” Hứa Nhược Mộng nhu nhược ngẩng đầu nhìn Lệ Đình Nam ở bên cạnh, trong ánh mắt đầy ắp sự uất ức, cô ta nhẹ nhàng chớp mắt như đau khổ mà dời tầm mắt đi: “Trước kia vì chuyện của cô mà Đình Nam và tôi cãi nhau có một chút không vui... Dù sao tôi là vợ sắp cưới của Đình Nam, hai nhà có quan hệ không tệ, nếu như vì chuyện này sinh ra kẽ hở...” Hứa Nhược Mộng vừa nói vừa mím chặt môi. Tay trái cô ta hung hăng nắm chặt lại, cho đến khi móng tay làm đau lòng bàn tay thì khóe mắt chảy ra vài giọt nước mắt. Lúc cô ta nâng mắt lên nhìn Lệ Đình Nam một lần nữa thì khóe mắt đã ửng đỏ. Cảnh tượng như thế này làm những người đang vây xem liền thay đổi hứng thú. Tựa như Hứa Nhược Mộng là một người bị hại mà Hứa Nhược Phi đối diện cô ta nhìn không giống một người phụ nữ tốt. Lệ Đình Nam hơi nhếch lông mày lên, động tác nhỏ vừa nãy của Hứa Nhược Mộng đã bị anh thu vào đáy mắt, sự chán ghét hiện lên trong đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông này. Anh đang chuẩn bị xoay người rời đi thì Hứa Nhược Phi ở bên cạnh giống như đã đoán được động tác tiếp theo của anh. “Tổng giám đốc Lệ, anh chờ một chút.” Hứa Nhược Phi hạ thấp giọng để chỉ có hai người họ có thể nghe rõ: “Bây giờ anh đi, anh không sợ cô Hứa tiếp tục quậy phá sao?” Đôi mắt Hứa Nhược Phi hết sức bình tĩnh. Mặc dù cô không thích Hứa Nhược Mộng, thậm chí muốn trực tiếp vứt mặt mũi mà rời khỏi. Nhưng bây giờ cô là trợ lý của Lệ Đình Nam thì nên cân nhắc từ tình huống. Nói xong, Hứa Nhược Phi hơi cong môi, đôi mắt sáng sủa chống lại người đàn ông, cười nhẹ: “Tin tôi đi nếu tổng giám đốc Lệ nhận tôi vào thì tôi nhất định sẽ không làm cho anh thất vọng.” Hứa Nhược Mộng cau mày. Sống chung với Lệ Đình Nam sáu năm, cô ta tự nhận đã hiểu rõ sở thích của người đàn ông này. Vừa nãy sau khi cô ta diễn xong mà Lệ Đình Nam không chỉ không có một tia cảm động, thậm chí còn chuẩn bị xoay người rời đi. Hứa Nhược Mộng nắm chặt lòng bàn tay mình. Cô ta không cam lòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]