Hứa Nhược Phi yên lặng cất di động lại, liếc mắt nhìn bồn hoa tươi tốt, cô gục trên bàn lần nữa.
Một lát sau, Lý An lại gửi tin nhăn đến: “Trợ lý Anna, có phải hôm qua cô cho tổng giám đốc Lệ môt lọ nước hoa không?”
“Đúng vậy, sao cậu biết?’ Hứa Nhược Phi khó hiểu, gõ điện thoại hỏi.
“Chẳng trách, thường ngày tổng giám đốc Lệ dùng cũng không có vấn đề gì. Kết quả hôm qua dùng nước hoa của cô, hiệu quả ngủ ngon quá tốt, nên hôm nay mới ngủ quên!”
“Xì xì ——” Hứa Nhược Phi vừa uống một ngụm nước, cô nhịn không được suýt nữa thì phun ra.
Cùng lúc đó, Lý An lại cất điện thoại vào trong túi tiền, cậu ta cung kính đứng trong phòng khách, chờ Lệ Đình Nam ăn xong bữa sáng.
Hứa Nhược Mộng mặc một bộ váy màu trắng đang ngồi uống trà trong phòng khách.
Sáng sớm khi rời giường, cô ta biết được chuyện Lệ Đình Nam ngủ quên từ trong miện của người hầu.
Biểu cảm trên mặt Hứa Nhược Mộng không thể coi là tốt.
Dù Lệ Đình Nam có cho phép cô ta ngủ cùng với anh, nhưng người đàn ông này chưa từng ngủ quên.
Sau khi Hứa Nhược Mộng chuyển vào biệt thực của Lệ Đình Nam, nguyên nhân lần thứ nhất gặp được Lệ Đình Nam là vì những lọ nước hoa ngủ ngon kỳ lạ.
“Trợ lý Lý, lúc nãy cậu nhăn tin với ai thế?” Hứa Nhược Mộng giả vờ vô ý nhìn Lý An hỏi.
Lý An khẽ mỉm cười, “Cô Hứa, lúc nãy là đồng nghiệp hỏi chuyện công việc.”
“ồ?” Hứa Nhược Mộng nâng chén trà lên nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1155947/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.