*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Nhược Phi mỉm cười cảm kích với Lệ Đình Nam: “Cảm ơn anh, sếp Lệ. Nếu anh không đến, tôi không biết mình còn phải đấu với bao nhiêu người nữa đấy”
Nói xong, Hứa Nhược Phi lắc lắc cánh tay đã tê rần của mình.
Vốn cô nghĩ chỉ cần đánh bại mấy thợ điều chế có danh tiếng là hoàn toàn thuyết phục được mọi người rồi, dè đâu mấy thợ điều chế này cũng còn nghị lực lắm, cứ đến thi đấu với cô hết người này tới người khác.
Cô cũng tự hiểu cho mình chứ. Muốn phối được nước hoa cũng rất tốn chất xám, cứ làm mãi thật sự không hay…
Hứa Nhược Phi cởi áo blouse trắng dài ra, nới lỏng thắt lưng.
Lệ Đình Nam hừ lạnh một cái: “Biết mệt còn dám khiêu chiến người nhiều như vậy, cô không sợ sẽ có người bất mãn với cô à?”
Hứa Nhược Phi trừng mắt nhìn như bừng tỉnh.
“Tôi thật sự chưa nghĩ tới chuyện này” Cô thành thật trả lời.
Hứa Nhược Phi cũng không ghen tị với thợ điều chế nước hoa nào thắng mình.
Nếu cô thua trận, cô sẽ không ngừng cố gắng đuổi kịp, thu nhỏ lại khoảng cách giữa cả hai.
Hứa Nhược Phi lấy cái áo khoác của đồ vest xuống khỏi giá áo, tay bỗng ngừng lại một chút, quay đầu lại nói: “Biết chứ, hẳn là phải đại diện cho các thợ điều chế của công ty tham gia cuộc thi, nhưng tôi không định tham gia cuộc thi đó.”
“Cho tôi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1155942/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.