Vợ chồng Hi Nhĩ yêu thích nghề làm vườn, đối với hứng thú về mùi hương của hoa cùng các loại mộc chất phải nhạy bén hơn người bình thường nhiều. 
Điều kiện đầu tiên để giữ gìn chất nền vừa dày vừa nặng mùi của nhiều loại hương liệu, chính là dung hợp chúng một cách hoàn mỹ, rất nhiều nhà điều chế nước hoa thâm niên không làm được. 
Thế nhưng Hứa Nhược Phi làm được! 
Lệ Đình Nam thản nhiên gật đầu, tâm mắt khóa chặt trên người Hứa Nhược Phi: “Thầy của cô là ai?” 
Nếu là học trò của một chuyên gia nổi tiếng, không thể có chuyện anh không biết được. 
Hứa Nhược Phi mỉm cười, tràn đầy tự tin tiến về phía trước từng bước một. 
Phần eo của cô gần như dán sát vào bàn, mùi hương từ cơ thể cô cũng sáp tới, mang mùi vị chữa lành rõ rệt. 
Đôi môi đỏ khẽ câu lên như một kẻ quyến rũ lúc nửa đêm, không ai có thể chống lại sức hấp dẫn này. 
“Giám đốc Lệ, tôi tư chất thông minh, thiên phú lại xuất sắc, chén cơm này sinh ra đã dành cho tôi rồi” 
Lệ Đình Nam: “…” 
Lý An đứng một bên không nhịn được đưa tay lên che mặt. 
Cậu chưa từng gặp qua người phụ nữ nào không biết xấu hổ như vậy! 
Hứa Nhược Phi cất đi lọ nước hoa, đôi môi đỏ mọng lại lần nữa câu lên. 
Nói đùa, cô sao có thể nói ra được chuyện của mẹ Vương? 
Huống chỉ lúc này cô cũng không biết được mẹ Vương đang ở nơi nào. 
“Gô nắm chắc bao nhiêu phần thành công?” Giọng nói của Lệ Đình Nam lạnh lùng vang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-tim-lai-vo-cua-thieu-gia-ho-le/1155841/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.