Editor: Oudh
Lúc đến nơi trời đã nhá nhem tối, hoàng hôn - một dải đỏ như máu treo vắt vẻo trên đường chân trời.
Trong khi các hành khách khác đang lục tục xuống máy bay, nhận hành lý ký gửi, Kỳ Tửu cả người chỉ vẻn vẹn một cái túi nhỏ, tinh thần sảng khoái đi thẳng ra cửa phi trường.
Việt Độc sớm đã đặt phòng khách sạn, ngay bên cạnh đại học Z, đi bộ chừng 10 phút là đến khuôn viên trường, cũng là cách thuận tiện nhất để tiếp cận giáo sư Hình.
Bất ngờ thay, Kỳ Tửu vậy mà lại không bắt taxi về khách sạn, tự mình từ từ cuốc bộ.
"... Bạn không định về khách sạn ngủ à?" Việt Độc có phần khó tin hỏi.
Kỳ Tửu uể oải đáp: "Sao nào, bộ trong mắt ngươi ta là loại người cả ngày chỉ biết ngủ chắc?"
Việt Độc: "..." Chẳng lẽ còn không phải!
Kỳ Tửu lắc đầu, thở dài: "Ngủ tất nhiên rất thoải mái, nhưng thỉnh thoảng đi dạo ta cũng sẽ không từ chối. Đi đón gió đêm như này, quả là một ý hay, đúng chứ?"
Việt Độc không nói nên lời.
Tạm thời mặc kệ kí chủ vui vẻ tản bộ, Việt Độc xâm nhập vào hệ thống nội bộ của đại học Z, bắt đầu sửa đổi danh sách sinh viên và các hồ sơ liên quan.
Giờ Kỳ Tửu đang đứng trên đất thành phố S, tức điều kiện tiên quyết đã hoàn thành, do đó cô cần phải xem xét nên làm gì tiếp theo.
Dữ liệu của thế giới giả tưởng đối với hệ thống mà nói, ra vào tự do không khác gì vườn hoa sau nhà, không có lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-thuc-tinh-nhan-vat-phan-dien/499924/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.