Editor: Oudh
Sự thật chứng minh, Kỳ Tửu không hề muốn đến nơi gọi là "nhà" trong lời Kỳ Thiên Hòa.
Nhất là cái lí do "về nhà" mà ông ta dùng để biện minh trong điện thoại càng khiến cô ta thêm ác cảm từ tận đáy lòng.
Về nhà? Không phải chỗ tùy tiện nào cũng có thể gọi là nhà đâu.
Được Kỳ Tửu gọi là nhà, bất kể là căn nhà hiện tại dùng để nghỉ ngơi, hay gia trạch cổ từng sống với người nhà họ An đều có thể. Tóm lại, tuyệt đối không phải ngôi nhà xúi quẩy mà Kỳ Thiên Hòa đang hạnh phúc bên vợ đẹp con thơ của ông ta.
Cho nên sau khi bay về thành phố Thẩm Dương, Kỳ Tửu hoàn toàn không có ý định đi gặp lão cha cặn bã, cứ thế nhàn nhã làm tổ trong nhà suốt mười ngày.
Trong mười ngày qua vẫn là bùa con rối đi học thay cô ta, trước mắt chưa có vấn đề gì.
Thực sự, nếu không phải tần suất gọi điện của Kỳ Thiên Hòa càng ngày càng tăng – từ vài ngày một cuộc đến ngày nào cũng gọi – thì Kỳ Tửu có lẽ sẽ chôn chân hết tháng ở nhà.
"Dù có chuyển chuông điện thoại sang chế độ yên lặng mà mỗi ngày ngủ dậy lại thấy đống thông báo cuộc gọi nhỡ kia thì cũng rất phiền." Kỳ Tửu đã nói như thế.
Vì vậy, lần gọi tới tiếp theo của lão cha cặn bã kia, vừa lúc Kỳ Tửu đang thức, đại tiểu thư cuối cùng cũng bắt máy.
"Cho con ra ngoài ở, kết quả ở đến lớn gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-thuc-tinh-nhan-vat-phan-dien/2737727/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.