Nếu có xảy ra chuyện gì thì liệu hiện thực có bị thay đổi không?
Có thể sẽ không có anh ta và Chúc gia nữa?
Có phải Chúc Niệm Tề anh cũng không có cơ hội ra đời không? Phì phì phì! Phỉ phui cái mồm!
Chúc Niệm Tề cảm thấy mình vừa nhìn thấy Tế Tiểu Tô là trong đầu lại khó tránh khỏi sẽ hiện lên những vấn đề nan giải này.
Anh ta vội kiểm tra cho Tề Tiểu Tó.
Vệ Thường Khuynh đứng ở một bên, hai tay nắm thật chặt lấy một bàn tay của Tề Tiểu Tô, sắc mặt anh căng thẳng đến mức khiến người khác nhìn vào đều có cảm giác rất đáng sợ.
Lúc này, Thủ trưởng cùng trợ lý Triệu cũng đã chạy tới. Bọn họ xuất phát cùng một lúc, nhưng Vệ Thường Khuynh lái xe nhanh hơn bọn họ rất nhiều.
“Thế nào rồi?”
“Đừng ổn!”
Lúc này Vệ Thường Khuynh nào còn nhớ được người đàn ông trước mặt này là Thủ trưởng ban chấp hành, là cha vợ của mình.
Toàn thân anh đều căng thẳng, chỉ sợ sẽ nghe được cái kết quả đáng sợ nào đó.
Chúc Niệm Tề dừng việc kiểm tra, anh ta im lặng một cách quái dị, anh ta nhìn Vệ Thường Khuynh rồi lại quay sang nhìn Thủ trưởng ban chấp hành, cuối cùng còn nhìn cả trợ lý Triệu.
“Nói đi!” Vệ Thường Khuynh trầm giọng quát.
Cái kiểu im lặng này là có ý gì?
Có biết là anh đang muốn giết người hay không?
“Cái này...” Chúc Niệm Tế bị anh quát giật mình, khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt rồi nói: “Thiểu soái, anh đừng lo lắng quá, chị Vân Diên không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415121/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.