Fillet và một người đàn ông khác không thể không điều khiển xe phân khối lớn né tránh.
Lúc này, dưới sự yểm trợ của họ, phi cơ của Tần Tốc như một cánh chim diều hâu vĩ đại sà xuống, bổ nghiêng thân mình xông tới.
Đồng thời, một khung cửa sổ tiếp tế khẩn cấp được mở ra.
Chúc Niệm Tề gần như nhoài nửa người ra khỏi khung cửa sổ.
Lần đầu tiên làm chuyện nguy hiểm như thế này, anh ta cũng căng thẳng đến mức lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi.
“Gần thêm chút nữa.”
Lúc này, đối phương phát hiện ra ý đồ của họ, hỏa lực của một bên hướng về phía này.
Một luồng đạn bắn tới, Chúc Niệm Tề hoảng hốt rụt người lại, suýt nữa đã có một viên đạn trong số đó bắn trúng trán anh ta.
Lần đưa thuốc này thất bại.
Quân Lương và những người khác lại đánh vào sợi dây xích đang móc lấy Tề Tiểu Tô và chiếc xe.
Tần Tốc lái phi cơ liệng một vòng, lại bay trở lại.
Chúc Niệm Tề nhanh chóng nhoài người ra, muốn ném bình thuốc nhỏ trong tay về phía cửa sổ xe.
“Còn thiếu chút nữa! Nghiêng về phía trước một chút!” Hệ thống Tiểu Nhất đã tính quỹ đạo bay của bình thuốc từ khi anh ta ném nó ra, lập tức gào lên. Ném như thế này thì bình thuốc sẽ đập vào khung cửa sổ mất!
Tề Tiểu Tô nghiến răng, dồn sức đạp một cái.
Chiếc xe vốn đang treo lơ lửng trong không trung bị cô đạp như vậy, bỗng chốc lắc lư về phía trước.
Đồng thời, cô nhanh chóng nhào tới, đưa tay bắt lấy chiếc bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415109/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.