Đám Quân Lương gặp phải những người đó khi chưa đến khu bảy.
Biên giới của khu sáu, nơi giao nhau giữa hai khu sáu và bảy, không còn vẻ phồn hoa như ở khu năm nhưng phi cơ của họ vẫn chịu sự quản chế của quân đội, nếu chưa nhận được lệnh mà đã tùy tiện nổ súng thì sau đó họ bắt buộc phải có báo cáo hợp lý, nếu không, tất cả mọi người sẽ bị xử phạt.
Theo lý mà nói, bây giờ họ nên báo cáo với quân bộ trước rồi mới khai chiến.
“Đội phó Quân, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Một thành viên trong chiến đội Diệm Ưng nhìn tám chiếc phi cơ trước mặt xếp thành một hàng ngang như chữ “nhất”, hoàn toàn chặn đứng đường đi của họ, lập tức hỏi ngay: “Có cần báo lên cấp trên không?”
Nếu xông tới đó sẽ phải chiến đấu, như vậy thì họ cần báo cáo lên cấp trên.
Quân Lương nghiến răng: “Xem chúng có ra tay trước không đã!”
Nếu như chúng ra tay trước, vậy thì báo cáo của bên mình sẽ viết được nhiều thứ hơn!
Nhưng, đợi suốt ba phút, đối phương không hề có động tĩnh gì, cứ chắn ngang trước mặt thôi.
Sắc mặt của Quân Lương đã đen như đít nồi: “Như thế này không ổn, chúng đang câu kéo thời gian của chúng ta! Cứ xông thẳng lên, hậu quả gì tôi chịu!”
Tần Tốc đợi lâu đã sốt ruột lắm rồi, ba phút đồng hồ, với tốc độ của phi cơ thì có thể phóng đi rất xa rồi!
“Xông lên!”
Ngay khi họ sắp sửa xông về phía trước, giọng của Tề Tiểu Tô đã vang lên: “Đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415107/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.