Cuối cùng Thủ trưởng vẫn đi rồi.
Ông gọi trợ lý Triệu và vệ sĩ tới đón.
Nhìn bóng lưng đi ra của ông ấy, Vệ Thường Khuynh luôn cảm thấy có vẻ chán nản và cô đơn hơn trước kia rất nhiều, giống như có thứ gì rất nặng đè trên vai.
Bởi vì phải đợi người tới đón nên lúc ông ấy rời đi đã sắp hai giờ sáng rồi.
Vệ Thường Khuynh đứng ở bên ngoài cổng, nhìn khu vườn trước mặt, đèn đường mờ tối, trên đường không có một bóng người, quạnh quẽ vắng vẻ.
“Vợ, em về đi, ông ấy đi rồi.”
Tề Tiểu Tô không trả lời.
Lúc này Tề Tiểu Tô đã ngồi ở khu giao thông nhanh của khu năm rồi.
Cô cũng là lần đầu tiên ngồi ở khu giao thông nhanh, mặc dù tâm tình thật sự không tốt, nhưng nhìn mấy thứ mới lạ này ít nhiều cũng nguôi ngoai đôi chút.
Tuyến đường gần như dưới mặt đất, trên mặt đất, trên trời đều có, giống như quỹ đạo xe bay trên trời trước kia vậy, có chỗ không thể chạy dưới đất, thì chạy theo quỹ đạo giữa không trung, đoàn xe nhanh chóng lướt qua các toà nhà cao tầng, sau đó lại lao qua mặt biển, loại tầm nhìn và cảnh sắc không gian biến ảo liên tục này thật sự rất có tác dụng chữa lành tổn thương.
Ít nhất, trái tim Tề Tiểu Tô đã không khó chịu như lúc trước nữa.
Bởi vì là tuyến nhanh ban đêm, nên toàn nhìn thấy những vùng đèn đuốc lớn, nếu như là ban ngày, có lẽ càng đẹp hơn.
Đúng lúc này, cô nghe thấy Vệ Thường Khuynh gọi cô quay về.
Hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415095/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.