Rốt cuộc là chuyện gì đây?
Có lẽ chỉ có bố anh mới biết tất cả những chuyện này.
Nhưng bố anh đi đâu rồi thì không ai biết cả.
Ông ấy đi dạo chơi khắp nơi rồi, rời xa mọi chuyện nhiều năm như vậy, lại còn để lại một cục diện rắm rối thế này.
Miếng ngọc lục bảo đó là mấu chốt gây ra cái chết của Tề Tông Dân và Tô Vận Linh.
Vệ Thường Khuynh nghĩ thông những thứ then chốt đó, đột nhiên anh hiểu ra tại sao vừa rồi Tiểu Tô lại kháng cự anh.
Nhưng điều này lại khiến cho trái tim anh lập tức đau đớn, héo úa.
Từ trước đến giờ anh chưa từng nghĩ, chuyện năm đó của mấy người Vệ Kiêu, Phương Tấn, Cẩm Địch, Tề Tông Dân và Tô Vận Linh lại vẫn ảnh hưởng đến anh và Tiểu Tô.
Như vậy quá không công bằng rồi.
Quanh đi quẩn lại, hoá ra giữa anh và Tiểu Tô còn từng có đính ước từ nhỏ, còn từng làm lễ đính hôn rồi.
Đây rốt cuộc là loại duyên phận gì thế?
Nhưng bây giờ anh lại không vui vẻ nổi, bởi vì tâm trạng của Tiểu Tô không ổn, rất không ổn. Cô cứ bình tĩnh như vậy, bình tĩnh đến nỗi lạnh lùng.
Đây không phải là Tiểu Tô.
“Vợ ơi?” Vệ Thường Khuynh giơ tay muốn xoa lên mái tóc ngắn của cô, bình thường anh làm như vậy, lúc cô vui sẽ mặc cho anh xoa, lúc cô không vui sẽ quát anh: Vệ Thường Khuynh, anh đừng có mà làm rối tóc em!
Nhưng Tề Tiểu Tô lại nghiêng đầu đi, để tay anh rơi vào không trung.
Trái tim Vệ Thường Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415092/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.