Thái độ của cô ấy rất tốt.
Tuy rằng cô ấy là khách do Phương Viện Viện mời đến, Tề Tiểu Tô không nghĩ rằng mình có thể kết bạn ở nơi này, nhưng đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, cô vẫn gật đầu với Loita.
“Chào cô.”
Cũng không đáp lại những câu nói khác của cô ấy.
Lúc này, người đàn ông bên cạnh Lolita dường như nghe thấy tiếng cô nói, ngẩng đầu lên.
Tề Tiểu Tô tự nhiên cũng nhìn về phía anh ta.
Mới nhìn một cái, cô đã sững sờ.
Đây là một người đàn ông thế nào nhỉ?
Tuy anh ta là đàn ông, nhưng lại có một khuôn mặt không phân biệt được nam hay nữ, tinh tế đến nghẹt thở.
Đôi mắt màu xanh lục to và sâu như hồ nước, lấp lánh như ánh sao. Sống mũi cao và thẳng, đường cong hoàn hảo, đôi môi căng mọng, sắc môi hồng hào hơn cả con gái, sáng bóng lên.
Da của anh ta rất đẹp, rất nhẵn, hoàn toàn không nhìn thấy lông măng và lỗ chân lông, càng không có chút tì vết nào, trắng mịn như phát sáng.
Điều khiến người ta kinh ngạc nhất là hai tai của anh ta hơi nhọn, dựng thẳng đứng giữa đám tóc mai xoăn nhẹ mà nâu, trông vô cùng đáng yêu.
Nhưng, tuy anh ta trông đáng yêu, lại không hề khiến người ta thấy ẻo lả.
Anh ta mặc một bộ đồ rộng rãi màu trắng, lộ ra khí chất mà người khác mặc cùng bộ đồ cũng không có được.
Tề Tiểu Tô sống qua hai kiếp, xuyên qua thời không, cũng coi như người có hiểu biết, nhưng cô chưa từng thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415069/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.