“Nếu cô muốn nói những điều này, vậy thì tôi còn việc khác, cứ như thế đi.” Vệ Thường Khuynh đã không kiên nhẫn nữa.
Anh đã hiểu rõ, khi ở bên vợ yêu nhà mình, anh luôn có rất nhiều điều để nói, bất kể nói cái gì cũng được, những câu nhạt thếch anh cũng vui lòng nghe.
Nhưng với người phụ nữ khác, đúng là nghe được hai câu đã muốn bỏ chạy.
Mạt Na hít một hơi thật sâu: “Được, em không nhắc đến chuyện này nữa, em sẽ phái người đi tìm dì, nếu như anh không ngại.”
“Chuyện này không liên quan tới tôi, cô muốn làm thế nào cũng được.”
“Em hiểu rồi.” Mạt Na gật đầu, cô ta nghĩ chắc chắn anh giận vì những chuyện mà bà Vệ và cô ta đã làm, nhưng lúc này có giải thích thì nhất định anh cũng sẽ không nghe.
Cơ hội nói chuyện với anh khó khăn lắm mới có được, cô ta không muốn mới nói hai câu đã ép anh bỏ đi. Cho nên, những chuyện này cô ta sẽ không nhắc đến nữa.
“Em còn một chuyện khác muốn nói với anh, là chuyện về chiến đội phi cơ.” Mạt Na biết phải nói điều gì để anh dừng lại nghe. Quả nhiên, nghe thấy câu này, Vệ Thường Khuynh đứng lại.
“Chuyện gì?”
“Em biết lát nữa anh sẽ ăn cơm cùng bố em và những người còn lại, em không cần nhiều thời gian, sau khi ăn cơm xong, chúng ta tới quán cà phê bên ngoài ngồi mười phút, chỉ cần mười phút thôi, em nói xong sẽ đi ngay.”
Vệ Thường Khuynh lại nhấc chân bước đi.
“Bây giờ cô có thể đi cùng, ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415061/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.