Có người thần sắc phức tạp, có người sợ hãi, có người căm phẫn, có người chột dạ.
Anh đã thu hết tất cả những vẻ mặt này vào mắt mình rồi.
Mà ở bên tai anh, còn có giọng nói nhẹ nhàng của Tề Tiểu Tô.
“Đi đi, không cần lo lắng gì cả, em và Tiểu Nhất giúp anh nhìn thật kỹ, ai có biểu hiện bất thường, bọn em nhất định sẽ lôi ra.”
Vệ Thường Khuynh trước kia chưa hề nghĩ tới việc sẽ có một ngày, có một người phụ nữ đứng ở sau lưng anh ủng hộ anh như vậy. Từ trước đến nay anh đều không cảm thấy mình cần người khác ủng hộ và khích lệ, nhưng bây giờ anh lại cảm thấy loại cảm giác này thật tuyệt.
“Thường Khuynh!”
Mạt Na cuối cùng cũng không nhịn được thốt lên.
Vệ Thường Khuynh liếc cô ta một cái, giọng nói vô cùng lạnh lùng: “Cô Mạt, tôi và cô không thân quen.”
Lời này vừa thốt ra, mặt Mạt Na hết đỏ rồi lại trắng.
Cô ta vốn không nên mất kiềm chế như vậy, nhưng nhìn thấy anh tuấn tú như thế, cô ta căn bản không khống chế được tình ý dâng trào trong lòng mình.
Mà rời đi hơn nửa năm, anh vẫn đối với cô ta như trước đây, không, là lạnh lùng hơn cả trước kia nữa.
Nhưng Mạt Na vẫn cảm giác được Vệ Thường Khuynh thay đổi rồi, chỉ là nhất thời cô ta không nhìn ra là cái gì thôi.
Bị anh không nể mặt như vậy, nhưng mắt cô ta lại đỏ lên, mang theo chút run rẩy, nói: “Anh vẫn lạnh lùng y như trước đây, có điều, đây mới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415040/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.