“Ai quan tâm cô ta muốn nói gì chứ.” Vệ Thường Khuynh đanh giọng.
Điều anh cảm thấy kỳ quái là thái độ của Thủ trưởng đối với anh.
Đừng tưởng rằng anh không nhìn ra được chỗ kỳ lạ. Vừa rồi Thủ trưởng ban chấp hành vẫn luôn hướng ánh mắt về phía bên này, muốn anh không chú ý tới cũng khó.
Lại nghĩ tới chuyện trước kia mẹ anh tới tìm Thủ trưởng, Vệ Thường Khuynh thấy cảm xúc của mình không được tốt lắm.
Anh không hề hi vọng thân phận của mình quá mức phức tạp.
Mà phiền nhất chính là mấy cái chuyện ngớ ngẩn hiện tại.
Tề Tiểu Tô liếc nhìn anh rồi lại tiếp tục nghe tiếp.
Thủ trưởng cũng hỏi. “Viện Viện, rốt cuộc thì con muốn nói gì?”
“Cậu à, con nghĩ thế này.” Phương Viện Viện nói: “Con cảm thấy, với bản lĩnh của Vệ Thường Khuynh, anh ấy chắc chắn chưa chết, con còn đoán anh ấy đang ẩn nấp ở nơi nào đó chờ cơ hội quay trở lại. Chỉ có điều, Liên minh đối xử với anh ấy như thế, anh ấy có cảm thấy giận không? Cậu à, con cảm thấy cậu bây giờ cần phải nghĩ cách thả tin tức ra đi, ít nhất cũng phải lộ được ra ý là cậu đứng về phía anh ấy, nếu không đến lúc anh ấy lén quay trở lại Liên minh để báo thù, rất có thể sẽ hận cả cậu và liệt cậu vào trong danh sách kẻ thù của anh ấy đấy.”
Thủ trưởng ban chấp hành: “…”
Vệ Thường Khuynh: “…”
Tề Tiểu Tô: “Phụt.”
“Cô Phương Viện Viện này thú vị ra phết.” Hệ thống Tiểu Nhất không nhịn được phải bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415006/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.