Tề Tiểu Tô hơi chán nản.
Vì cô thật sự quá sốc nên nhất thời chưa thể khống chế được hoàn toàn cảm xúc của mình, làm lộ tâm tư của mình ra ngoài.
Nhưng cũng có thể nói, gừng càng già càng cay, Thủ trưởng ban chấp hành đúng là không phải hạng người bình thường.
Vệ Thường Khuynh lại vỗ đầu cô, an ủi: “Không sao, ngài Thủ trưởng cũng đã nghi ngờ rồi, sớm muộn gì ông ấy cũng sẽ điều tra ra thôi.”
Cho nên việc bị bại lộ sớm hay muộn cũng không khác gì nhau, không liên quan gì đến cô cả.
Thủ trưởng ban chấp hành mỉm cười nhìn hai người họ.
“Đúng vậy, cô Tề không cần phiền muộn đâu, thật ra thì chính Vệ Thiếu soái đã tự lộ mình đấy.”
Vệ Thường Khuynh hơi nhíu mày: “Xin lắng tai nghe.” Anh không biết mình bị lộ ở chỗ nào.
Thủ trưởng ban chấp hành chỉ lên con chip dán trên người anh và nói: “Với những người chưa từng gặp tôi, khi bị gắn chip sẽ cảm thấy hơi nghi hoặc, nhưng riêng cậu, vừa rồi khi bị gắn chip thậm chí cậu còn vô thức nghiêng người để bọn họ dán chip và chỗ cánh tay.”
Vệ Thường Khuynh kinh hãi.
Đây là một phản ứng hoàn toàn theo bản năng.
Bởi vì anh biết vật này.
Dán ở chỗ cách xa tim một chút thì khi bị đối phương nhắm bắn, sẽ có khả năng bắn trượt.
Điều này đúng là một người bình thường khó mà biết được.
Nhưng vừa rồi Thủ trưởng đứng ở xa như vậy mà cũng quan sát được bọn họ sao?
Thủ trưởng giơ cánh tay của mình lên, trên cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-hoach-theo-duoi-vo-yeu/415002/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.